Trình Cảnh Dương và Lục Tử Hân cứ thế vui vẻ sống cùng nhau. Chuyến này đi vội quá, Tử Hân còn chưa kịp thông báo cho gia đình. Sống vui vẻ bên Cảnh Dương nên cô cũng quên luôn chuyện phải gọi về thông báo cho bố mẹ.
Lục gia..
Lục Hạo Thiên đi đi lại lại, Tô Phương Nghi ngồi bên cạnh trách móc.
“Con bé này đi mà không thông báo cho ai cả. Tôi không biết ông dùng cách nào, mang con bé về đây trả tôi”.
“Con gái bà đi theo trai, tôi làm gì được. Giờ có đến trói nó về thì nó lại bỏ đi thôi”.
“Tại ông nuông chiều nó quá”.
Hai vợ chồng thở dài, đẻ được cô con gái thế này ông cũng khổ tâm lắm. Không nói với bố mẹ một câu đã đi tìm người yêu. Sau này có phải nó quên luôn nó có bố mẹ không.
Lục Hạo Thiên đứng dậy gọi điện thoại sắp xếp.
Hôm sau, mãi đến khi máy bay hạ cánh, phía Trình Cảnh Dương mới nhận được thông báo Đô đốc đích thân tới kiểm tra. Kiểm tra là phụ, tới thăm con gái là chính.
Lúc Đô đốc tới doanh trại, Lục Tử Hân vẫn còn ngủ. Lí do không nói chắc ai cũng biết, đêm qua cô bị tên Thiếu tá nào đó hành hạ.
Lục Hạo Thiên nheo mắt nhìn Trình Cảnh Dương làm lông tơ trên người anh dựng hết lên.
“Thiếu tá Trình Cảnh Dương, cậu đã biết tội chưa”.
“Báo cáo Đô đốc, không biết tôi có tội gì”.
Lục Hạo Thiên hừ một tiếng, dụ dỗ con gái ông ra đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-song-thieu-anh/2783972/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.