Hôm nay Lục Tử Hân vô tình nhìn thấy đám trẻ làng bên. Bọn chúng có vẻ ăn uống không đủ chất nên người gầy còm. Buổi tối cô làm nũng ăn vạ Trình Cảnh Dương.
“Bọn trẻ làng bên có vẻ rất khổ. Mai anh cho em qua đó khám cho bọn chúng nhé”.
Trình Cảnh Dương bị cô đeo bám cả ngày, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
“Được rồi, mai anh đưa em đi”.
“Yêu anh nhất”.
Sáng hôm sau, Lục Tử Hân giận dỗi anh thèm nói chuyện với anh vì anh thất hứa, không đưa cô đi. Trình Cảnh Dương khó xử, có phải anh muốn thế đâu, chẳng qua là có việc gấp trên thành phố nên anh đành phải thất hứa với cô.
Nhìn cô xị mặt ngồi đó, anh đành thoả hiệp..
“Để A Cường đưa em đi nhé”.
Tuy không được đi cùng anh nhưng chỉ cần được tới đó là cô vui rồi, mặt mũi cô tươi tỉnh trở lại. Anh ôm cô dặn dò.
“Tới đó không được quậy, phải theo sát A Cường, nếu gặp chuyện gì nguy hiểm là phải chạy ngay, tìm chỗ an toàn trốn tạm. Biết chưa”.
“Em biết rồi”.
A Cường nhận lệnh đưa Lục Tử Hân tới làng bên. Trên xe, anh kể cho cô nghe mọi chuyện trên trời dưới đất, Tử Hân ngồi bên cạnh cười đến đau bụng. Cô không nghĩ rằng bên cạnh Trình Cảnh Dương lại có người thú vị như vậy.
Tại chỗ ở của Triệu Tấn, ông ta đang cầm ly rượu lắc nhẹ thì tên thuộc hạ vào báo cáo.
“Lão đại, phát hiện mục tiêu đang khám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-song-thieu-anh/2783964/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.