Một tuần trôi qua nhanh chóng, ngày mai toàn đội NH1 kết thúc đợt huấn luyện, trở về đất liền. Ôn Chiến đã đánh tiếng muốn mở tiệc chia tay từ trước, hôm nay hắn ta đích thân tới mời.
“Cả đội đã vất vả rồi. Chiều nay tôi có mở một bữa tiệc nhỏ, coi như là để chia tay các cậu. Ai không đến là không nể mặt tôi”.
“Trung tá quá lời rồi. Nếu trung tá đã mở lời thì cả đội chúng tôi phải nghe theo thôi”.
“Vậy chiều nay gặp lại các cậu”.
“Trung tá đi cẩn thận”.
Rời khỏi doanh trại, xác định không có ai theo dõi, Ôn Chiến rút điện thoại ra gọi cho Triệu Tấn.
“Lão đại, việc ngài giao tôi đã hoàn thành. Chuyện còn lại phải nhờ ngài rồi”.
————————————
Chiều hôm đó, khi Trình Cảnh Dương vừa rời đi, Lục Tử Hân nhận được tin nhắn.
“Muốn giữ mạng Trình Cảnh Dương thì ra bờ biển”.
Lục Tử Hân lo lắng gọi điện cho Trình Cảnh Dương nhưng điện thoại anh tắt máy. Gọi sang cho Lục Tử Minh cũng không được. Vì khi tác chiến họ không được mang điện thoại theo.
Tử Hân trong lòng cảm thấy bất an, cô chỉ lo anh gặp nguy hiểm. Bất chấp tất cả chạy ra biển.
Bờ biển vắng lặng không một bóng người, cô liên tục gọi cho anh nhưng không liên lạc được. Trong lúc lo lắng, có một bàn tay chụp thuốc mê cô từ phía sau. Không đề phòng nên cô bất tỉnh nhân sự, bị đám người đó kéo lên xe.
Toàn đội NH1 bao gồm cả Lục Tử Minh đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-song-thieu-anh/2783959/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.