Trình Cảnh Dương và Lục Tử Hân cảm thấy đám cưới không quá cần thiết. Hai người chuyện gì cũng làm qua rồi. Ôm rồi, hôn rồi, lăn giường cũng rất nhiều lần rồi. Nên đám cưới chỉ là thủ tục mà thôi.
Sáng sớm nay, Lục Tử Hân vẫn đang mơ màng ngủ thì bị Trình Cảnh Dương dựng dậy. Anh lái xe đưa cô tới cục dân chính. Tử Hân mắt nhắm mắt mở hỏi anh..
“Bạn anh kết hôn sao”.
Trình Cảnh Dương cười cười không nói gì. Anh đưa cô tới chỗ làm thủ tục. Cô nhân viên nhìn thấy hai người thì mỉm cười thân thiện hướng dẫn. Lục Tử Hân vẫn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì, thấy anh lấy ra đầy đủ giấy tờ, cô mới hiểu ra vấn đề.
“Hôm nay anh kết hôn..”
“Phải nói là chúng ta kết hôn.”
“Sao em không biết gì”.
“Chút nữa em cứ làm theo anh là được”.
Hai người kí tên, chụp ảnh, đọc lời thề. Một cái dấu ấn xuống, vậy là cô đã trở thành gái có chồng.
Trên đường về nhà, cô nhìn kĩ tờ giấy kết hôn, vẫn không tin đây là sự thật.
“Em kết hôn rồi sao?”
Trình Cảnh Dương nhìn cô phì cười.
“Sao trông em cứ như bị bức hôn vậy”.
“Chả nhẽ không phải..”
“Giờ em là vợ anh rồi, không được phép chối đâu”.
Lục Tử Hân bật cười đến vui vẻ, cô quay sang kéo mặt anh lại gần hôn chụt lên mặt anh.
“Haha, giờ anh là người của em rồi. Em nói là phải nghe, em đe là phải sợ. Rõ chưa”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-song-thieu-anh/2783929/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.