Tối hôm ấy, Trình Cảnh Dương đang cầm quần áo định đi tắm thì Tử Hân gõ cửa phòng anh. Có lẽ vì học y nên cô không phân biệt giới tính, mắt để ý thấy anh đang cầm quần áo thì cô giữ tay anh lại.
“Trên người anh còn vết thương”.
“Nhưng không tắm sẽ rất khó chịu”.
“Vậy để em tắm cho anh”.
Trình Cảnh Dương nghe lời gợi ý này ban đầu thì giật mình, nhưng nghĩ kĩ lại cô đã không ngại thì anh ngại cái gì. Anh liền vui vẻ đồng ý.
Trong phòng tắm, hơi nước bốc lên nghi ngút. Cảnh Dương thoải mái đứng ngắm Tử Hân cởi quần áo giúp anh. Tử Hân lúc này chỉ muốn cắn lưỡi chết tại chỗ. Nghĩ ra cái gì không nghĩ, sao lại nghĩ tới chủ ý này. Nhưng nói ra rồi đâu thể rút lại được, cô đành phải cắn răng thực hiện.
Từng nút áo được cởi ra, cơ bụng 6 múi xuất hiện trước mắt cô. Không kiềm chế được lòng mình, máu mê trai nổi lên, cô đưa tay chạm vào bụng anh.
Ôi! Mấy cái múi này thật rắn, không muốn bỏ tay ra chút nào.
Trình Cảnh Dương thấy cô đang xoa loạn trên bụng mình, đồ trên người anh còn chưa cởi xong, anh khàn giọng trêu cô.
“Hân Hân, còn quần chưa cởi”.
Lục Tử Hân đỏ mặt..
“Anh tự cởi đi”.
“Anh đang bị thương, không cúi được”.
Tử Hân nghe vậy thì không đành lòng, mặt mũi đỏ bừng, tay run run tiến tới khoá quần anh, dứt khoát kéo nó xuống.
“Vẫn còn cái nữa”.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-song-thieu-anh/2783198/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.