Vũ Văn Dương đột nhiên xuất hiện, dường như không bận tâm đến sự hiện diện của Quý Liên Tích, hắn vui vẻ ân cần thăm hỏi Đỗ Hàn Yên.
Nhìn cảnh tượng trước mặt, Quý Liên Tích lặng lẽ lùi lại một bước, lúc này Đỗ Hàn Yên đã ra khỏi phạm vi của chiếc ô.
Đỗ Hàn Yên nhận thấy bầu không khí khó xử, nàng ấy thoát khỏi sự kiềm chế của Vũ Văn Dương mà không để lại bất kỳ dấu vết nào, nhanh chóng liếc nhìn Quý Liên Tích. Thấy trên mặt nàng bĩnh tĩnh không hề có gợn sóng, nhưng làn sóng trong mắt nàng lại khiến người ta không thể xem nhẹ.
Bất kỳ ai không thích nàng ấy cũng được, nhưng nàng ấy không muốn bị Quý Liên Tích ghét bỏ.
Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Đỗ Hàn Yên lúc này.
Nhưng Thái tử không phải là người mà nàng ấy có thể vô lễ, vì vậy nàng ấy nhẹ giọng dỗ dành: "Phu quân, sao chàng lại ở đây? Trời lạnh lắm, chàng đừng để bị lạnh cóng."
"Ta vừa mới bãi triều, muốn gặp nàng thì đúng lúc gặp được nàng. Đừng nói chuyện này nữa, lát nữa Hàn nhi đến điện Hoan Dương để bổn Thái tử giữ ấm cho nàng." Ý tứ trong lời nói của hắn rất rõ ràng, nhưng Đỗ Hàn Yên không muốn bỏ lại Quý Liên Tích ở lại đây, thế nên nàng ấy do dự và nhìn về phía nàng.
Ánh mắt Quý Liên Tích trầm xuống, nàng chỉ im lặng không nói gì.
Đỗ Hàn Yên rất muốn cho nàng biết mình không muốn trở thành kẻ thù của nàng, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-roi-bo-nang/2885499/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.