Không biết đã qua bao lâu, Hạ nhi run rẩy đứng lên, lầm bầm: "Mình phải... phải nấu thuốc cho nương nương..."
Bất chấp cơn đau ở sống lưng, nàng ấy nhanh chóng vào bếp đun một nồi thuốc cho Đỗ Hàn Yên và bưng qua cho nàng.
Viện Tích Hàn rất yên tĩnh, vừa vào cửa là có thể nhìn thấy Đỗ Hàn Yên nằm ở trong phòng, bên cạnh là một số thị nữ do Hoàng thượng phái tới hầu hạ tạm thời.
Hạ nhi bưng thuốc đi vào, Đỗ Hàn Yên nhìn thấy nàng ấy bèn bảo những thị nữ khác rời đi, sau khi mọi người rời đi nàng mới hỏi Hạ nhi: "Ngươi vừa mới bị phạt, sao không nghỉ ngơi cho khoẻ?"
Bàn tay bưng thuốc của Hạ nhi run lên, cười khổ nói: "Hầu hạ nương nương là bổn phận của Hạ nhi."
Nhìn thấy nàng ấy như vậy, Đỗ Hàn Yên không khỏi cảm thấy đau lòng, bọn họ đều xuất thân từ gia đình bình thường, nàng chỉ may mắn hơn thôi. Nàng vào cung làm phi tần, trở thành đối tượng được người khác hầu hạ, còn nàng ấy lại vào cung và liều mạng mình để phục vụ người khác...
Nhưng nghĩ kỹ lại, nếu nàng không phải là phi tần hoặc là vợ lẽ của hoàng tử, vậy Tích nhi có nguyện ý ở bên cạnh nàng hay không?
Nghĩ đến đây nàng lại rơi nước mắt.
Hạ nhi thấy vậy cau mày lo lắng nói: "Nương nương, khó khăn lắm người mới giữ lại được đứa trẻ, hãy cười đi ạ, người vui vẻ thì đứa bé mới vui vẻ."
"Mất đi Tích nhi, ta làm sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-roi-bo-nang/2885433/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.