Mơ mơ màng màng suy nghĩ một lúc, Lâm Uyển liền ngủ mất.
Ngày hôm sau, cô tỉnh dậy hơi muộn.Hơn nữa vừa mới làm vệ sinh xong thì Tằng Tuấn đã đến nhà.
Tằng Tuấn vẫn ăn mặc lịch sự như lần trước, Lâm Uyển rất ít khi thấy anh mặc âu phục giày da, mỗi lần anh mặc như vậy, cô đều cảm thấy miệng đắnglưỡi khô, tim đập loạn xạ.
Mẹ Lâm Uyển vẫn còn rất khách sáo, vừa thấy Tằng Tuấn liền không nói nên lời, rõ ràng là đang bị chấnđộng.Song lần này vẫn còn đỡ hơn trước, ít ra bà còn cười tươi hơn mộtchút, đại khái là đã công nhận chàng rể này rồi, cho nên thái độ cũngrất nhiệt tình niềm nở.
Sau khi Tằng Tuấn vào nhà, mẹ Lâm Uyểncòn lấy dưa và trái cây các loại ra, giục Lâm Uyển đi rửa.Nhưng Lâm Uyển vừa muốn đứng lên thì lại bị Tằng Tuấn cản lại.Tằng Tuấn rất lịch sự,điệu bộ có vẻ vẫn giống với lần đầu tiên, nhưng đã bớt hồi hộp hơn,trước mặt mẹ Lâm Uyển cũng tỏ ra rất thoải mái.
Sau khi ba ngườingồi xuống, Tằng Tuấn lập tức lấy ra một tờ giấy đỏ ghi giờ lành, lễphép đưa cho mẹ Lâm Uyển, bên trong còn ghi cả câu chữ phê bát tự.Mẹ Lâm Uyển tuy không hiểu lắm, nhưng dù sao cái quan trọng là ngày giờ cũngđã được ghi rất rõ ràng.
Lâm Uyển cầm lấy tờ giấy trong tay mẹ,sau đó lại đem so sánh với tờ giấy hôm qua, phát hiện có hai ba ngày làtrùng hợp, cô vội giơ ra chỉ mấy ngày đó cho mẹ xem.
Mẹ của côrất vừa lòng, bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quen-em/2363873/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.