“Trước kia anhkhông thích việc có người đi bên cạnh.” Tằng Tuấn giọng điệu rất bìnhthản, giống như đang chìm vào ký ức: “Hẳn là em đã xem qua tin tức, cómột thời gian ở Bắc Kinh bị ngập lụt…”
Theo lời của anh, Lâm Uyển cũng bị kéo vào dòng hồi tưởng.
Đêm hôm đó, cô chật vật đứng ở đầu đường, rất nhiều người cũng đứng chờ,trước mặt là đường cái, bây giờ đã bị ngập thành sông, mỗi lần có xe điqua thì nhất định sẽ bị té nước vào người.
Nước dâng lên rất cao, rất nhiều người đánh xe vào ven đường, Lâm Uyển cũng cố gắng lui sátvào vỉa hè, trông mòn con mắt chờ xe bus công cộng hoặc taxi đi qua.
Trước kia chỉ nghe nói đến cụm từ mưa to như trút nước chứ chưa được nhìnthấy, bây giờ Lâm Uyển đã được tận mắt chứng kiến hàng thật giá thậtrồi.
Dần dần trên đường xuất hiện một số xe bị chết máy.Lâm Uyểnvốn còn đang muốn đi taxi hay gì đó, song bây giờ đối với chuyện nàycũng hết hy vọng rồi.
Lâm Uyển lại lo lắng gọi một cuộc điện thoại.
Thành phố nơi cô ở rất gần với Bắc Kinh, cô và mấy người bạn trong ký túc xáthừa dịp đang được nghỉ nên đến đây chơi, lúc trước tuy đã nghe nói cóthể sẽ có mưa to, nhưng lại không thể kìm lại được ham muốn đi chơi, dùgì nếu mưa to thì có thể dạo quanh các hàng quán cũng được…
LâmUyển hiện tại không biết là mình đang ở đâu, trung tâm thành phố quánhộn nhịp, cho nên cô đã bị tách khỏi đám bạn, vốn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quen-em/2363869/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.