Tằng Tuấn ngồi trên giường đất, không thèm để ý đến lời cô nói, chỉ đưa mắt nhìn vào lò sưởi.
Lâm Uyển hầu hết thời gian đều chỉ ở trong phòng, cho nên trên giường córất nhiều thứ linh tinh, ví dụ như đồ ăn vặt, di động cũng vứt bừa trênđó.Tằng Tuấn cầm lấy di động của cô, tùy ý mở ra xem.
Trong ánh mắt hồi hộp của Lâm Uyển, anh vẫn thản nhiên như cũ, từ lúc vào phòng cũng chưa thèm nhìn ngắm cô lấy một lần.
Chủ yếu là vì lúc ở trên trực thăng, anh đã nhìn đủ rồi.Cầm ống nhòm lên là có thể nhìn thấy từ xa, có một cô gái đang cười đùa ngoài sân rất vuivẻ.
Anh ngồi nghịch điện thoại một lúc, lát sau lại nhìn thấytrong máy cô có mấy phần mềm trò chơi, hỏi: “Có bài nhạc nào hay không?”
Lâm Uyển ngây ngốc một lúc rồi mới trả lời: “Em không nghe nhạc…”
Đến lúc này, Tằng Tuấn mới một lần nữa hướng ánh mắt về phía Lâm Uyển.
Lâm Uyển vô cùng bối rối, hít thở sâu trấn an bản thân, chờ bình tĩnh lại,cô mới mở miệng nói: “Tằng Tuấn, em biết mình làm như vậy là không đúng, nhưng dù sao cũng là có lý do…”
Lâm Uyển có chút luống cuống, cô cứ nghĩ nếu mình chạy trốn một thời gian là chuyện này sẽ qua, nhưnghiện tại lại bị người ta bắt được, cô chỉ còn biết nói thẳng ra hếtnhững suy nghĩ trong lòng mình.
“Hôm đó Trần Oánh Oánh đã nóichuyện của anh cho em biết, cho nên em đã hiểu anh đối với em như vậy là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quen-em/2363827/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.