Lâm Uyển giống nhưvừa mới mở ra một cánh cửa mới, cô vốn cứ nghĩ cuộc sống của mình sẽ chỉ đi theo một con đường cũ đến suốt đời.Nhưng kể từ sau khi gặp TằngTuấn, hết thảy mọi thứ đều đã thay đổi, mỗi ngày trôi qua đều hệt nhưtrong phim vậy.Dù có nằm mơ cô cũng không thể ngờ được là có ngày mìnhsẽ ngồi trực thăng ngắm khe sâu, sẽ đi đến châu Phi, sẽ được nhìn ngắmnhiều điều tuyệt diệu đến như vậy.
Món quà xa xỉ mà Tằng Tuấn mua tặng cũng làm cô vô cùng cảm động.Hơn nữa cô cũng không nghĩ là bảnthân lại hiếu kỳ như vậy.Từ nhỏ cô đã từng mơ ước được đi đến nhiều nơi, nhưng sau khi lớn lên, tuy rằng thu nhập không ít, nhưng cũng không dám nghĩ đến chuyện đi du lịch.
Lâm Uyển vừa rồi chơi đùa rất hưngphấn, trên đường đi về cô mới thấy hơi mệt.Song lòng hiếu kỳ của cô thìvẫn rất tràn đầy, quả thật giống như một đứa trẻ, nói: “Súng mà ngườikia mang trong người là súng gì vậy…” Lâm Uyển cảm thấy điều này rấtthần kỳ, bởi dù sao ở Trung Quốc cơ hội được tiếp xúc với súng cũng rấtít.
Tằng Tuấn lập tức nghiêng đầu nói với người đi theo bên cạnhmột câu.Người nọ nghe xong liền tháo bao súng xuống đưa cho Lâm Uyển.
Lâm Uyển kinh ngạc đứng hình, trái lại Tằng Tuấn rất nhanh tiếp nhận lấy, mở bao ra cho cô xem.
Lâm Uyển dè dặt ngắm nghía, còn nhịn không được sờ một cái.Cô liền nhớ đếnlúc trước trên máy tính Tằng Tuấn có nhìn thấy một mô hình thiết kếsúng, kể từ đó cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quen-em/2363812/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.