Lúc Lâm Uyển trở về thì Tằng Tuấn không có ở nhà. 
cô thở dài nhẹ nhõm, Đại Mao Nhị Mao vừa nhìn thấy cô liền bắt đầu vẫy vẫy cái đuôi, cô đi tới xích chúng lại chuẩn bị ra ngoài đi dạo, nhưng lại vừa lúc Tằng Tuấn bước vào. 
hắn bước rất chậm, trên cánh tay còn vắt một cái áo. 
Lâm Uyển cảm thấy hơi khó hiểu, lúc này đang là mùa hè, kể cả không mặc gì cũng thấy nóng, mà hắn lại đi mặc quần áo dài tay? 
Người kia đi đâu về vậy? Nhìn cơ thể của hắn thì hoàn toàn không có vẻ gì là người sợ lạnh. 
Lâm Uyển nhịn không được nhìn trộm hắn. 
Tằng Tuấn trái lại khi nhìn thấy cô cũng không nói gì, chỉ nghiêng người tránh qua. 
Lâm Uyển buồn rầu bước ra ngoài. 
Lúc hai người đi qua nhau, Tằng Tuấn bỗng nhiên cúi người xuống áp sát mặt vào cô. 
cô lập tức hoảng sợ, còn tưởng Tằng Tuấn muốn giở trò gì, hóa ra hắn chỉ nhẹ nhàng nở nụ cười, cũng không động tay động chân gì với cô. 
Lâm Uyển vội vàng kéo hai con chó chạy ra ngoài, lần đầu tiên của cô vẫn còn hiện rõ lên trong đầu, cô không chịu được việc ban ngày ban mặt bị hắn đùa giỡn đâu. 
Cho nên, cô cố ý dắt chó đi dạo lâu lâu một chút. 
Nhưng mà cuối cùng rồi cũng phải trở về, Tằng Tuấn đã tắm rửa sạch sẽ, đang ngồi trên sopha trong phòng khách. 
Lúc trước Lâm Uyển thấy hắn tắm rửa, cứ nghĩ là hắn bị động dục không thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quen-em/2363759/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.