"Xong chưa? Sao lâu vậy?" Vũ Thần bực bội lên tiếng.
Đinh Tiểu Mẫn đang thay đồ, cũng bực bội lớn tiếng "Em kêu anh đi theo à? Để mẹ Adun đưa đi là được rồi, đã bị lạc đường mất nữa tiếng, giờ còn khó chịu, là tại ai?"
Vũ Thần im lặng, cô quả nhiên không còn sợ hắn nữa, lúc nãy thì hiên ngang gọi "anh rể" bây giờ còn dám lớn tiếng với hắn cơ đấy.
"Xong rồi nè"
Nghe tiếng Đinh Tiểu Mẫn, Vũ Thần quay đầu, bỗng nhiên ngẩn người, áo Thái Lan ôm sát người, khiến cơ thể cô nổi bật, đầu thì búi cao, trên đầu còn cài một bông hoa, da cô rất trắng, nên khi mặc màu vàng làn da của cô càng trắng, thật sự rất đẹp.
Đinh Tiểu Mẫn thấy Vũ Thần cứ nhìn mình, nên ho hai tiếng, khiến Vũ Thần bình thường trở lại, giọng lại bực bội "Có một bộ đồ thay gần hai mươi phút"
Đinh Tiểu Mẫn trừng mắt nhìn hắn "Anh càng ngày càng giống trẻ con"
Nói xong cô quay người đi, không để ý phía sau mặt hắn đen sì.
Khi hai người quay về chỗ bữa tiệc, thì thấy một đám thiếu nữ đang ca múa trên sân khấu, nhảy không ra nhảy, múa không ra múa, nhìn thật buồn cười.
Đám thanh niên phía dưới thì reo rò, rót rượu đưa cho cô gái mình thích, đây là lý do tại sao cô lại thích du lịch ở Thái, vì người Thái họ rất hòa đồng.
Đột nhiên Athan chạy tới ôm chầm Đinh Tiểu Mẫn, cậu bé mới năm tuổi, nên chỉ có thể ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quay-lai/2466910/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.