Chương trước
Chương sau
"Về khách sạn thay đồ đi"

Câu nói không đầu không đuôi của Vũ Thần khiến mọi người khó hiểu, đột nhiên Adun lên tiếng "Chị A Mẫn, gỏi đu đủ đổ lên người chị kìa"

Lúc này mọi người mới nhìn chỗ gỏi đu đủ bị đổ, rồi nhìn lại bộ đồ trắng tinh của cô thấm ẩm một mảng, không biết nước của gỏi đu đủ đổ từ lúc nào, mà chạy trên bàn xuống, ướt lên áo cô.

Trưởng Thôn cười cười, xoa đầu Athan "Athan nhìn xem, anh Vũ Thần phải thích chị A Mẫn tới cở nào, mới để ý như vậy"



Athan nghe thế liếc nhìn Vũ Thần, bĩu môi "Lần này coi như Athan thua đi"

•••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••

Đinh Tiểu Mẫn quay về trên đường quay về khách sạn, nhớ tới lời Trưởng Thôn, cô liền mỉm cười, lẩm bẩm "Có phải anh ấy cũng có một chút thích mình không?"

Vì khách sạn cũng gần, nên cô đã tự đi về một mình, định nghĩ thay xong bộ đồ sẽ quay lại, nào ngờ cô thấy một bóng hình khá quen thuộc, khiến cô khựng lại.

Chị hai? Sao chị ấy lại ở đây?

Tiểu Nhu có lẽ cũng thấy Đinh Tiểu Mẫn, nên đã đi lại, giọng bực bội "Thần đâu? Sao có mình em vậy?

Ba cô không hiểu sao lại chọn địa điểm Thái Lan, để cho Vũ Thần và em gái cô đi hưởng tuần trăng mật được vậy? Nóng nực khiến người ta cũng bực bội.

Đinh Tiểu Mẫn vẫn còn ngạc nhiên, thì Tiểu Nhu lại cười lên tiếng "A Mẫn, em xem ba thương em không này? Bao trọn cả hòn đảo này, làm chị nãy giờ muốn kiếm một người để hỏi thăm cũng không có"

Hèn gì sau hôm qua cô đã thấy lạ, một khách sạn trên một hòn đảo lớn nổi tiếng mà lại không có người, thì ra là ba cô sắp đặt

Tiểu Nhu thấy Đinh Tiểu Mẫn không nói, mất kiên nhẫn hỏi "Thần đâu?"

Đinh Tiểu Mẫn nhìn Tiểu Nhu một hồi, không trả lời câu hỏi của cô, mà hỏi sang chuyện khác "Chị hai, sao chị lại nói dối?"

Tiểu Nhu khó hiểu nhìn Đinh Tiểu Mẫn "A Mẫn, em nói cái gì vậy? Chị nói dối cái gì nào?"

Đinh Tiểu Mẫn nghiêm túc trả lời "Ngày 10 tháng 8, tại buổi từ thiện của trường đại học Thiên Tư, người múa vũ điệu ba lê hôm đó rõ ràng là em, sao chị lại nói dối là chị?"

Tiểu Nhu biến sắc lắp bắp "A Mẫn... Em nói.. Nói gì vậy? Chị... Chị không hiểu"

Lúc khi nghe Vũ Thần nói, cô không chắc chắn, nên thử muốn chặn đầu chị cô mà thôi, nếu không phải thì cũng không sao, nhưng nhìn biểu hiện này của chị cô, thì đúng là như vậy rồi.

Đinh Tiểu Mẫn giả vờ tức giận "Hôm đó chị bị đau bụng không biểu diễn được, nên em đã thay thế chị, không muốn bị phát hiện, nên em đã che mặt, vì đôi mắt chúng ta giống nhau, nên không ai phát hiện"

Đinh Tiểu Mẫn nhìn thẳng vào gương mặt tái đi của Tiểu Nhu nói tiếp "Em đã luôn thắc mắc, Vũ Thần chỉ đến Thiên Tư duy nhất một lần vào ngày từ thiện, cho nên người hôm đó anh ấy nhìn thấy là em, sao anh ấy lại nói là chị, chỉ có một lý do, Đinh Tiểu Nhu, chị nói dối".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.