Vũ Thần thấy cô ngẫn ngơ nhìn mình, liền hỏi "Sao vậy?"
"Anh rất đẹp" Đinh Tiểu Mẫn buột miệng trả lời.
Vũ Thần đờ người, rồi ho hai tiếng, nói "Đi lấy nước thôi! Em không định tưới giúp à?"
Nói rồi không để cô phản ứng, hắn đi lấy lại bật vòi nước lên, kéo ông nước dài ra, tưới bên phải vườn hoa, vì vườn hoa được trồng hai bên một khoảng đất trống, nên khi ống nước được kéo tới đâu, nước liền nhỏ nhọt xuống đất ướt sủng chỗ đó.
Đinh Tiểu Mẫn thấy thế cũng bật vòi nước lên, cầm ống nước tưới bên trái còn lại, vừa tưới vừa nhíu mày nói "Sao lúc anh trồng vườn hoa này, không chịu lót gạch chỗ này? Chỗ để chúng ta đi, để tưới hoa cho dễ ấy, để bùn đất thế này, tưới xong cũng dơ cả người, không cẩn thận còn trượt chân té nữa"
Đúng là cái tốt không linh, cái xấu lại linh!
Vừa nói dứt câu, cô liền bị vấp ống nước ở chân, cộng thêm bùn đất trơn chợt, chỉ kịp la lên một tiếng, liền té ngã xuống đất.
"Đáng ghét, đã nói rồi, thấy chưa?"
Đinh Tiểu Mẫn bực bội, đá ống nước ra xa, mông do đập xuống đất, đau tới ứa nước mắt, nên mặc kệ tay dính bùn đất, đưa lên quẹt quẹt.
Vũ Thần nghe thấy quay lại, vì cách cô hai bước, nên từ trên nhìn xuống, định hỏi thăm cô, nhưng nhìn bộ dạng tức giận của cô, công thêm mặt mũi tèm lem như mèo, nhịn không được bật cười.
Đinh Tiểu Mẫn đã đau, thấy Vũ Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quay-lai/2466877/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.