Tiểu Nhu không còn kiềm chế được nữa, giọng lắp bắp "Thần...anh...anh"
Vũ Thần nhìn thẳng vào Tiểu Nhu, khiến cô im bặt, hắn lại mỉm cười, nói "Sao? Em quan tâm người bắt cóc em?"
Tiểu Nhu vội khua tay "Không! Em không có, chỉ là em thấy như thế thật tàn nhẫn!"
"Hại chết một đứa bé còn tàn nhẫn hơn!"
Lời nói của Vũ Thần có ý nghĩa sâu xa, khiến Tiểu Nhu không dám nhìn vào mắt hắn, vội lái sang chuyện khác "Hôm nay em biết A Mẫn xuất viện, nên em đã đến đây để nấu đồ ăn, hai người không phiền chứ?"
Vũ Thần nhìn sang Đinh Tiểu Mẫn, thấy cô im lặng không nói gì, nên nói với Tiểu Nhu "Đừng làm món cá!"
Tiểu Nhu cười gượng đi vào bếp, một tiếng sau cũng làm xong, quả nhiên trên bàn chỉ toàn là những món thịt đủ loại chế biến, nhưng chẳng có một món cá nào.
Vũ Thần từ tốn gắp từng miếng thịt vào bát Đinh Tiểu Mẫn, dịu dàng nói "Em ăn nhiều một chút!"
Tiểu Nhu cũng cười nói "Phải đó! A Mẫn ăn nhiều một chút, điều là những món em thích!"
Đột nhiên Vũ Thần nhớ ra điều gì, nên hỏi Tiểu Nhu "Sao em lại vào đây được?"
Tiểu Nhu mỉm cười nói "Lần trước anh bỏ chìa khóa ở chỗ em!"
Vũ Thần chợt quay sang nhìn Đinh Tiểu Mẫn, thấy cô vẫn lạnh nhạt ăn cơm, như chuyện không liên quan tới mình, có chút không vui, nên quay sang nhìn Tiểu Nhu "Đưa chìa khóa lại cho anh!"
Đôi đũa sắp đưa đến miệng, bỗng khựng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quay-lai/2466843/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.