Tiểu Nhu chưa từng thấy Đinh Tiểu Mẫn như vậy bao giờ, nên có chút sợ, Tiểu Nhu nghĩ, lần trước dù con cô mất, cô cũng không như vậy, chắc có lẽ chuyện của ba thật sự đả kích tới cô rồi.
Tiểu Nhu liên tục lắc đầu, lấy hai tay đẩy bàn tay Đinh Tiểu Mẫn đang bóp cổ mình ra, nhưng dù đẩy thế nào cũng không được.
Cô nhìn Tiểu Nhu khổ sở như vậy, khóe môi cong lên thành nụ cười lạnh lẽo, cô cũng có giới hạn của bản thân, nếu chị cô đã bước qua giới hạn của cô, thì tại sao cô phải nhường nhịn, sợ làm chị bị thương?
Một người một khi đã phát điên, thì sức lực của họ thật sự rất lớn!
Cô hận! Thật sự rất hận, tại sao Tiểu Nhu lại là chị cô? Tại sao cô lại yêu hắn, tại sao lại bị cuốn vào chuyện tình tay ba đáng chết này?
Giây phút khi nghe xong đoạn đối thoại đó, cô thật sự muốn xông ra mà bóp chết hai người, chính họ đã hại hai người cô yêu nhất, một người mất mạng, một người không biết khi nào tỉnh lại.
Chợt nhớ đến ba, nhớ đến đứa bé chưa chào đời, bàn tay cô buông thõng, cô đã không còn gì nữa, tiền bạc, địa vị, đối với cô chỉ là một hạt cát mà thôi, có cũng được, không có cũng không sao.
Cô chỉ cần tình thương của những người cô yêu mà thôi, ba cô không thể thương cô nữa, chị cô thì ghét cô, tình yêu của hắn thì khiến cô sẹo đầy người, còn con cô thì còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quay-lai/2466824/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.