Tập đoàn UNIS, phòng hội nghị đa công năng, hội nghị cuối quý đang được tiến hành.
Tham dự hội nghị đều là nhân viên từ phó quản lí trở lên, Tạ Ngôn âu phục giày da, ngồi ở trung tâm, cạnh anh là Du Duy Thu.
Vì việc xác định khách hàng có sự khác biệt, mọi người thảo luận vô cùng nhiệt liệt, tranh luận không ngừng, thời gian trôi qua rất nhanh.
Tạ Ngôn nhìn đồng hồ, quả quyết đứng lên, “Mọi người đều nói rất có lý, nhưng hôm nay dừng ở đây, ngày mai tiếp tục, tan họp.” Dứt lời, anh như cơn gió xoáy biến mất ngoài cửa.
Mọi người trợn mắt há mồm nhìn nhau.
Tạ Ngôn mấy ngày nay thay đổi vô cùng lớn, thật khiến mọi người khó có thể nhận.
Từ “Kẻ tham công tiếc việc” biến thành mẫu đàn ông đúng giờ về nhà, một giây cũng không nán lại công ty, hơn nữa, tính cả hôm nay, anh đã liên tục ba ngày đi làm trễ.
Tạ Ngôn mà đi làm trễ!
Chuyện này gây khiếp sợ cho mọi người còn hơn cả bão tố vừa qua, trời long đất lở.
Ngày đầu tiên anh trễ, cả bảo vệ công ty cũng không kềm được chạy tới văn phòng, hỏi thăm xem có phải UNIS xảy ra chuyện lớn gì không, có phải ngày mai sẽ tuyên bố phá sản hay không, bằng không ông tổng điên cuồng làm việc của họ sao lại khoan thai đến trễ, hơn nữa, bình thường uy nghiêm vẻ mặt lạnh lùng, giờ tràn đầy ý cười lấp lánh rực rỡ, khiến người ta thấy mà phát run. . . . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quay-dau/1920221/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.