*Minh An: Ngoại truyện đầu này tác giả viết từ góc nhìn của Cố Viễn nên nhân vật xưng "tôi" là Cố Viễn nha mọi người
Tôi tên là Cố Viễn.
Người trong lòng tôi là Tống Phỉ.
Đã nhiều năm trôi qua rồi nhưng tôi vẫn nhớ rõ lần đầu mình gặp Tống Phỉ.
Tôi vào lớp 10-7, vừa ngẩng đầu lên thì thấy cậu ấy.
Cậu ngồi ở chỗ mình nghiêm túc đọc sách. Lúc cậu cúi đầu đọc sách thì lộ ra vầng trán cao cùng cái mũi nhỏ nhắn của mình. Da cậu trắng như phát sáng vậy.
Lúc ánh mắt cậu chạm ánh mắt tôi, lần đầu tôi cảm nhận được cảm giác rung động với một bạn nữ.
Tống Phỉ đúng là một bạn nữ đặc biệt.
Trong khối có rất nhiều bạn nữ theo đuổi, dõi theo tôi, khi đi qua tôi sẽ ghé tai nói nhỏ điều gì đó với bạn mình, khi gặp tôi thì mặt các cậu ấy đỏ bừng lên, ngại ngùng chẳng nói nên lời.
Chỉ có Tống Phỉ là không giống vậy. Cậu đối xử với tôi như cách cậu đối xử với các bạn bình thường của mình.
Những năm tháng thanh xuân của chúng tôi trôi qua đẹp đẽ như vậy đấy.
Trong khi các bạn nữ cùng tuổi liên tục thảo luận xem bạn nào đẹp trai, hôm nay nên thích bạn nào thì Tống Phỉ lại nói: “Độc thân vẫn là thích nhất.”
“Có người yêu chỉ ảnh hưởng đến tốc độ làm bài tập của tớ.”
Khi người ta đơn phương ai đó, người ta thường hay lo được lo mất.
Tôi chưa từng có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-doi-anh/2996039/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.