Chát…. Chát…. Chát….
“A…..”
“Aaaaaa….”
Hộc…. Hộc…. Hộc….
Tiếng roi da quất vào da thịt đi kèm là tiếng hét đau đớn mặc dù đã cố kiềm nén vang lên trong căn phòng nhỏ đen tối khiến người khác phải ớn lạnh.
Dưới ngọn đèn ngủ ánh sáng vàng vàng mờ ảo, Thẩm Sơ Phong tay cầm một chiếc roi quất ngựa quất thẳng vào tấm lưng trần của người bị trói phía trước.
Tiêu Hạ An ở trần, tay bị dang ra hai bên trói chặt bằng dây thừng, chân đã không đứng vững chỉ có thể khuỵu gối xuống sàn. Tấm lưng màu mật ong đã bị đánh cho rướm máu.
Cậu kiềm chế tiếng hét của mình thông qua việc cắn môi nhưng cuối cùng tiếng hét đau đớn cũng không dừng lại được, đành theo kẽ răng vang ra bên ngoài.
Hộc… hộc… hộc…
Đánh gần hai mươi roi, Thẩm Sơ Phong lúc này mới ngừng lại, ngồi bệch xuống chiếc ghế sô pha, ngắm nhìn tác phẩm do mình tạo ra.
Một tấm lưng săn chắc màu mật ong, nổi bật là hai xương cánh bướm tràn đầy vẻ quyến rũ. Nhưng lúc này, tấm lưng ấy lại loan lỗ vết máu, lại chằng chịt những vết thương. Bả vai rộng nhưng vòng eo lại nhỏ, tôn lên những đường cong cực kì mượt mà rắn chắc.
Thật đẹp làm sao. Quả là một tác phẩm hoàn mỹ, một tác phẩm như thế này mới xứng đáng với kẻ nắm quyền là anh chứ.
Thẩm Sơ Phong khống chế lực tay rất tốt. Tuy vết thương nhìn có vẻ nghiêm trọng nhưng chưa bao giờ tổn thương quá sâu vào bên trong. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-2/2725865/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.