Về chuyện Thẩm Sơ Phong sẽ xử lý Thúc Bình và Lâm gia như thế nào, Tiêu Hạ An cũng không có quan tâm lắm. Cậu biết rõ thủ đoạn của cậu chủ mình. Nếu đã tìm ra kẻ đứng sau thì tuyệt đối sẽ không cho bọn họ cơ hội trở mình.
Tiêu Hạ An lúc này đang đi sau lưng Thẩm Sơ Phong như mọi ngày. Chỉ là cậu có thể cảm nhận được ánh mắt tò mò hiếu kì, xen lẫn chút khinh miệt của người xung quanh.
Thậm chí có người còn không kiêng dè mà thảo luận.
“Là tên trong ảnh đó sao? Có gì đặc biệt đâu nhỉ?”
“Vì không có gì đặc biệt nên hai vị Thiếu gia mới không thèm để ý đến đó. Quả thực lag đũa mốc mà đòi chòi mâm son. Nhưng mà sao hội trưởng có thể để cho tên ấy đi theo vậy nhỉ?”
“Hội trưởng vốn tốt bụng lại mềm lòng mà. Có lẽ là nghe tên này năn nỉ hay khóc lóc gì đó. Quả thực là thủ đoạn a.”
Tiêu Hạ An nhắm mắt bịt tai giả vờ không nghe những lời tổn thương đó. Nhưng Thẩm Sơ Phong thì không như vậy. Hắn đi đến trước mặt đám người đang bàn luận kia, nhẹ nhàng nở một nụ cười toả sáng.
“Nghe cậu nói gì về Hạ An của tôi ấy nhỉ?”
Hiển nhiên người kia cũng không lường trước được tình huống bị bắt bẻ tại trận như vậy. Cậu ta chỉ có gan nói xấu, nào có gan đối chất. Trong lúc bối rối, người xung quanh cũng có ý định tản ra, chỉ là bị ánh mắt thình lình lạnh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-2/2725636/chuong-39.html