Trong phòng ngủ của người lãnh đạo Thẩm gia không gian im lặng, chỉ vang lên tiếng thở đều đặn khe khẽ của ai đó. Chiếc rèm đen được kéo kín kẽ không cho chút ánh sáng nào lọt vào.
Dưới ánh sáng vàng nhạt của đèn ngủ, Thẩm Sơ Phong chống tay lên đầu nằm nghiêng mịn, ánh mắt như si như say nhìn Tiêu Hạ An đang ngủ mê mang bất tỉnh.
Hai người làm một lần trong phòng, một lần ở phòng tắm. Tiêu Hạ An bắn tới tận 4 lần dưới sự thúc ép của Thẩm Sơ Phong. Tất nhiên đây là Thẩm Sơ Phong đã kiềm chế con sói trong người mình lắm rồi. Hắn còn muốn hơn nữa cơ.
Hắn còn muốn đè Tiêu Hạ An lên bàn công làm thêm một lần nữa chỉ là nhìn thấy đôi mắt khóc sưng húp, giọng nói khàn khàn cầu xin hắn dừng lại. Hắn đành dỗ cậu ngủ thật ngon rồi bản thân thì tự xử trong nhà tắm.
Haiz… nghĩ lại cũng thật khổ tâm đi mà.
Đôi lúc, Thẩm Sơ Phong thấy bản thân không có nhu cầu về tình dục là mấy. Trước khi phát hiện ra tình yêu của mình, thỉnh thoảng hắn mới tìm người giải toả. Nhưng dường như, đối với Tiêu Hạ An thì không bao giờ là đủ.
Thật muốn giam em ấy lên giường, sau đó cùng em ấy chơi trò người lớn mãi thôi. Bất quá quá, Thẩm Sơ Phong đã nhanh chóng dập ắtt ý nghĩ đó ngay lập tức. Hắn còn muốn sống yên ổn với người mình yêu, hai người vẫn còn nhiều thời gian. Hắn không thể tự mình tìm đường chết thêm nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-2/2724726/chuong-72.html