“Người khác đều nói cô đáng thương nhưng chỉ có cô biết giờ phút này chính mình cảm thấy hạnh phúc biết bao, nhiều năm qua, rốt cuộc cô cũng có cơ hội ở bên cạnh anh, cho dù không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nhưng chỉ cần có thể ở lại bên anh một giây, cô cũng cảm thấy biết ơn, bất kể anh đối xử lạnh nhạt với cô ra sao hay anh châm chọc mỉa mai cô như thế nào, họa chăng trái tim anh đang ở bên người con gái khác. Thì cô vẫn thầm nghĩ muốn chăm sóc cho anh, thậm chí không thèm nghĩ đến nguyên nhân hay màng đến kết quả”
Chu Gia Trạch ở nhà an phận vài ngày, thừa dịp bọn họ không chú ý đến mình lại lén đi ra ngoài, chỉ là lần này anh đứng ở dưới lầu của Thẩm gia gọi tên của Thẩm Tâm Dịch, cuối cùng khi anh kêu đến khàn cả giọng thì mẹ của Thẩm Tâm Dịch mới xuất hiện bảo anh rời khỏi, sau này đừng đến Thẩm gia nữa, Thẩm Tâm Dịch cũng không có ở nhà. Chu Gia Trạch đào gốc bới rễ, lúc này bà mới nói cho anh biết Thẩm Tâm Dịch cảm thấy rất phiền và mệt mỏi với đoạn tình cảm này cho nên đã ra nước ngoài du học, tạm thời sẽ không trở về, nếu như anh muốn biết tình hình của cô cũng có thể, nhưng cô cũng từng nói qua, nếu như Chu Gia Trạch đuổi theo, cô sẽ lập tức bỏ đi ngay
Chu Gia Trạch lộ ra nét mặt cực kì bi thương, từ khi nào anh đã làm cô cảm thấy mệt mỏi? Bọn họ ở bên nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-yeu/42028/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.