Nhâm Niệm chỉnh đốn lại cảm xúc của mình một chút mới cười với Chu Gia Dực, nói lời cảm ơn, bây giờ còn có người sẵn lòng suy nghĩ vì mình. Chu Gia Dực nhìn thấy nụ cười trên mặt cô, không khỏi có chút đau lòng. Phần lớn anh em nhà Chu gia đều là con trai, sau này thật vất vả mới có một đứa em gái – Chu Gia Dao. Tất cả mọi người đều hết sức cưng chiều cô, chỉ là Chu Gia Dao được trưởng thành trong một gia đình ấm áp, từ nhỏ đến lớn đều thuận buồm xuôi gió, mọi người đều chiều theo ý cô. Nhâm Niệm là người con gái làm cho Chu Gia Dực có xúc động muốn bảo vệ, coi cô như em gái của mình, không hy vọng nhìn thấy sự lo lắng trên mặt cô 
Sau này anh đem cảm xúc này nói với bà xã của mình, vợ anh cười nói anh nghiện làm anh cả không thôi 
Cô đi xuống lầu nói lời tạm biệt với bà nội Chu, chú Chu và cô Chu: “Làm phiền mọi người rồi ạ, sắp đến giờ bay của con rồi, con phải trở về, cảm ơn sự chăm sóc của mọi người” 
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người cô đi ra khỏi biệt thự của Chu gia, đi ra khỏi cửa lớn, cô quay đầu nhìn xung quanh một chút, ngôi biệt thự quen thuộc trong trí nhớ, sau này nó cũng chỉ có thể ở lại trong miền ký ức mà thôi, trong quá khứ, mỗi lần qua đây chơi, tâm trạng của cô sẽ rất tốt, dĩ nhiên cảm xúc cũng dâng trào, đơn giản vì cô nghĩ rằng mình có thể nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-yeu/42025/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.