Nhâm Niệm im lặng đứng ở bên cạnh bà nội Chu, nhìn lễ đính hôn bắt đầu như thế nào rồi kết thúc ra sao. Bọn họ không cũng kiêng dè với cô, cho dù đều nhớ Nhâm Niệm đã từng thích Chu Gia Trạch nhưng mọi chuyện đã qua lâu như vậy, ai còn để ý chứ. Có lẽ bọn họ đều quên mất, cô là một cô gái ngốc, 4 năm trôi qua trái tim đã trao đi cũng chưa thu hồi lại, không phải cô muốn mình ngốc nghếch nhưng cô không có cách nào lấy lại trái tim mình, vì thế đành phải tiếp tục để mình ngốc nghếch 
Cô nhìn ra được bà nội Chu rất vui vẻ, đúng vậy, đối với bà nội Chu mà nói, có chuyện gì vui hơn nhìn thấy cháu mình lập gia đình 
Cô nhìn Chu Gia Trạch nhẹ nhàng hôn lên trán của Tô Dịch, bọn họ đều cười giống như hoàng tử và công chúa trong chuyện cổ tích, cô cũng không khỏi nở nụ cười. Tốt rồi, đây là hình ảnh mà cô mong đợi, cuối cùng cô có thể an tâm rời khỏi không có gì vướng bận nữa 
Cô cúi đầu, nhẹ nhàng nói với chính mình: Chu Gia Trạch, tạm biệt. 
Từ nay về sau, anh chỉ là anh, mà cô có thể không mơ mộng về anh nữa, thật tốt quá. 
Cô vẫn luôn nói chuyện với bà nội Chu, ngay cả nói riêng với Chu Gia Trạch một câu cũng không có, nhưng cô không thấy tiếc nuối mà ngược lại còn cảm thấy thoải mái, đây là kết quả mà cô mong đợi 
Tiệc rượu kết thúc, cô muốn quay về khách sạn nhưng bà nội Chu không đồng ý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-yeu/42023/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.