Lúc Nhâm Niệm tỉnh lại, trời đã sáng hẳn rồi. Cô chớp chớp mắt mới thích ứng được với ánh sáng, đưa tay sờ vị trí của người bên cạnh, nhưng chỉ có sụ lạnh lẽo, không có một chút độ ấm. Thường ngày, anh dậy còn muộn hơn cô, bây giờ chỗ ấy không có ai, drap giường tựa hồ vẫn nguyên vẹn như nửa đêm cô nhìn thấy
Có lẽ anh vốn không có trở về
Loại suy nghĩ này khiến Nhâm Niệm hơi hoảng hốt, lòng lại buồn cực kì. Cô cầm di động trầm mặc hồi lâu, vẫn ném điện thoại qua một bên. Giống như bình thường, cô rời giường, rửa mặt, thay bộ quần áo thoải mái, làm bữa ăn. Một mình ngồi ở trước bàn ăn, vừa ăn bữa sáng vừa nhìn quyển tạp chí hấp dẫn trước mắt. những tin tức trong lúc lơ đãng chộp được cũng có thể trở thành đề tài câu chuyện với người khác
Sau khi trang điểm xong đi ra ngoài, bất kể đã xảy ra chuyện gì, ít nhất cũng phải làm cho mình trông xinh đẹp sức sống một chút
Đi đến công ty, nhận được một tấm thiệp “chúc mừng”. Quả thực cô luôn luôn bày ra hình tượng viên chức gương mẫu, không cướp đoạt nổi bật của người khác, làm việc cần cù chăm chỉ, vui vẻ giúp đỡ bạn đồng nghiệp làm một chút việc, nhưng cũng sẽ không yếu đuối để người khác bắt nạt. Bây giờ cô thăng chức, mọi người ngoại trừ cảm thấy bất ngờ, thật không có người nào chĩa mũi nhọn vào cô
Hơn nữa, ấn tượng của tổng giám đốc Lý đối với cô cũng không tệ, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-yeu/2162636/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.