Mười 
Edit: Qing Yun 
Khai giảng xong, Chung Vi Vi năm bốn, Ứng Trì năm ba đại học. 
Hai người yêu đương không coi là bí mất, ít nhất toàn bộ ký túc xá của Ứng Trì đều biết, Lưu Trác còn trêu chọc: "Tôi đã nói cách thức ở chung cả hai người không khác mấy đôi yêu đương mà, chỉ kém cái nghi thức thôi. Nhìn xem, nhìn xem, mới một kỳ nghỉ hè qua đi mà đã xác định quan hệ rồi!" 
Lý Thành Huy thở dài: "Một nhóc con không thông suốt cũng đã có bạn gái rồi, vậy mà tôi vẫn còn độc thân, thiên lý bất dung!" 
Hàn Vũ cười nhạo: "Anh soi dương sẽ thấy dung." 
Lý Thành Huy: "...." 
Con mẹ nó, có thể ngừng công kích người có tuổi được không! Tôi cũng muốn dậy thì thành công lắm chứ. 
Ứng Trì bị bọn họ nói đến ngượng ngùng, cố tình Lưu Trác còn ồn ào: "Ứng Trì, có phải nên mời khách rồi không?" 
Chuyện mời khách cậu có biết.... 
Chỉ là, mời bạn cùng phòng của hai bên mà cậu và Chung Vi Vi còn chưa nói cho Ứng Hoan, cũng đâu thể đến lúc ăn cơm mới nói? Hơn nữa, cứ nghĩ đến lại cảm thấy quái quái. 
Nhưng mà, mời khách là không thành vấn đề, bằng không cậu sẽ giống người keo kiệt. 
Ứng Trì cười: "Được, chỉ là phải chờ một thời gian, đến lúc đó mọi người muốn ăn gì cũng được." 
Bọn họ đương nhiên không có ý kiến. 
Chung Vi Vi thì đang nghĩ, rốt cuộc phải nói với Ứng Hoan thế nào mới tự nhiên nhất đây? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-yeu-em/3253865/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.