Edit: Qing Yun 
Sau khi trở về, Từ Kính Dư đi Mỹ, Ứng Hoan đi làm ở viện nghiên cứ gần đại học A. Khá gần chung cư, rất thuận tiện cho việc đi lại. Cuối tuần, Từ Kính Dư còn chưa trở về, Ứng Hoan thu dọn hành lý, muốn về nhà hai ngày. 
Ứng Hải Sinh và Lục Mỹ còn chưa biết việc Từ Kính Dư đã cầu hôn, Ứng Trì cũng chưa nói qua. Cho nên, ở trên bàn cơm, Lục Mỹ bỗng nhiên thấy nhẫn trên tay cô thì hơi kinh ngạc: "Con gái, cái nhẫn này của con......" 
Ứng Hoan nhìn nhẫn trên tay, nhấp môi cười: "A...Từ Kính Dư cầu hôn con rồi." Cô dừng một chút, "Ba mẹ, hôm nào con dẫn anh ấy trở về ăn cơm, hai người xem ngày nào thích hợp?" 
Ứng Hải Sinh và Lục Mỹ sửng sốt, Lục Mỹ cười, "Đều được, khi nào cậu ấy có thời gian thì tới" 
Ứng Hải Sinh nhìn Ứng Hoan, nhịn không được nói nhỏ: "Vừa mới về nước liền kết hôn? Có phải quá sớm hay không?" 
Ứng Hoan: "......" 
Ý này là không muốn cô sớm gả chồng sao? 
Lục Mỹ nhíu mày, trợn mắt với Ưng Hải Sinh, không vui nói: "Ông biết cái gì! Tiểu Hoan đều đã 25 tuổi, năm nay làm hôn lễ có chút vội, kia phải chờ tới sang năm, 26 tuổi vừa lúc, không sớm không muộn. Tôi có người đồng nghiệp, hai cô con gái của cô ấy đã gần 30 rồi còn không tìm được bạn trai, nhìn bọn họ gấp đến không chịu được. Vẫn là Tiểu Hoan bớt lo, nên yêu đương thì yêu đương, việc học cũng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-yeu-em/3253853/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.