Edit: Qing Yun 
Đêm đó khi trở lại thành phố A, Từ Kính Dư đưa Ứng Hoan về Từ gia ăn tối, cơm nước xong, anh rốt cuộc cũng nhìn đến gần trăm tin nhắn trong nhóm chat, trả lời bọn họ: "Hoạt động chúc mừng thì để sau hai ngày nữa, đêm nay không rảnh." 
Thạch Lỗi lập tức trả lời: [Không rảnh? Không phải hai người đã trở lại sao? Đã đi ra ngoài chơi hai ngày, còn chưa đủ hả!] 
Dương Cảnh Thành gửi một cái icon thở dài: [Mấy ngày nữa tôi phải đi Mỹ rồi] 
Triệu Tĩnh Trung: [Tôi cũng phải đi.] 
.... 
Từ Kính Dư cười một cái, gửi lại một hình meme rồi trực tiếp tắt di động. 
Ứng Hoan bị Đỗ Nhã Hân kéo lên lầu, đã lên đó một giờ, không biết đang làm cái gì, anh nhìn thoáng qua, bắt đầu mất kiên nhẫn, trực tiếp đi lên lầu tìm người. 
Anh đi theo tiếng nói của Đỗ Nhã Hân, hai người đang ở phòng thay đồ, cửa mở, Đỗ Nhã Hân cầm mấy bộ quần áo khoa tay múa chân ướm thử lên người Ứng Hoan, "Ai nha, cháu mặc màu này rất đẹp, cái màu này cũng đẹp, đeo thêm cái túi xách này. Da cháu trắng, mặc thế nào cũng đẹp hết, chỉ là có chút gầy, cháu xem, mặt cháu nhỏ hơn khi học đại học rồi, trở về nhớ ăn uống đầy đủ hơn..." 
Ứng Hoan đỏ mặt, ngước mắt thấy Từ Kính Dư, vội vàng gửi tới ánh mắt xin giúp đỡ. 
Từ Kính Dư nhướng mày, dựa vào khung cửa, lười biếng nói: "Mẹ, đến giờ phải đi rồi." 
Đỗ Nhã Hân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-yeu-em/3253847/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.