Edit: Rùa
Mọi người ở bốn phía vẫn chưa về hết, âm nhạc vẫn mở, rõ ràng rất ồn ào, Ứng Hoan lại nghe thấy rõ ràng âm thanh tim đập trong lồng ngực cùng với câu nói kia của Từ Kính Dư.
Tim cô càng đập nhanh hơn, kinh ngạc trừng lớn mắt, ngốc lăng nhìn anh.
Từ Kính Dư thấy cô kinh ngạc như vậy, liếm liếm khóe miệng, cúi người tới gần.
Ứng Hoan theo bản năng lùi ra sau, bả vai bị Từ Kính Dư đè lại, động cũng không thể động, anh cười nhẹ: “Trốn cái gì? Không hôn thì không hôn, tôi cũng không ép cô.”
Tim Ứng Hoan đập càng nhanh, tay cô còn đang ấn trên mi cốt của anh, khoảng cách hai người gần như vậy, hơi thở hòa vào nhau. Cô chớp chớp mắt, ngước lên nhìn anh, nhỏ giọng nói: “Anh lại trêu tôi….”
Từ Kính Dư cười nhẹ: “Cảm thấy tôi trêu cô?”
Ứng Hoan cảm thấy tim đập lỡ một nhịp, ánh mắt anh rất nghiêm túc, không một gợn sóng.
Cô có cảm giác, lần này anh không phải đang trêu cô.
Anh thật sự hy vọng cô hôn anh.
Ứng Hoan có chút không biết làm sao, cúi đầu nhìn bốn phía, sợ có người nghe được sẽ nói gì đó khiến cô xấu hổ. Cô vừa mới quay đầu, hơi thở của anh đã tới gần bên tai cô, thanh âm trầm thấp:
“Tôi thích em, có biết hay không?”
Một khắc kia, trong đầu Ứng Hoan bỗng nhiên nổ tung như pháo hoa, trống rỗng.
Từ Kính Dư nhìn cô bị câu nói của anh làm sửng sốt, nhẹ thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-yeu-em/3253796/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.