Ứng Hoan đem băng vải của Ứng Trì thu lại, xoay người kéo cặp sách qua, nhét vào trong cặp chuẩn bị mang về giặt.
Ánh mắt tùy ý mà nhìn, liếc một cái liền thấy dưới khán phòng có một chàng trai mặc đồng phục bóng chày màu đỏ, hoặc nói thiếu niên bởi vì cậu ta nhìn qua thực trẻ tuổi, chỉ trên dưới 20, tóc rất ngắn, lộ ra khuôn mặt anh tuấn sạch sẽ, cả người mang hơi thở thanh xuân, còn có chút chí khí thiếu niên.
Ứng Hoan thấy rất ít người mặc màu đỏ mà đẹp như vậy, khí chất đàn ông nội liễm lại càng mạnh mẽ.
Bởi vì lúc trước không nhìn thấy chính mặt, cho nên không nhận ra anh chính là Quyền Thủ đã KO Ứng Trì, cho dù thấy cũng không nhất định nhớ rõ... Ánh mắt hai người chạm nhau ba giây, Ứng Hoan có chút ngượng ngùng mà quay đầu, kéo khóa cặp lên.
Ứng Trì bỗng nhiên che mặt lại, lớn tiếng la: "Aaaaaaaa! Mặt em trở thành đầu heo! Về nhà như thế nào!!"
Ứng Hoan hoảng sợ, quay đầu lại xem cậu, nhìn em trai bỗng nhiên phát bệnh thần kinh, mặt không biểu cảm nói:: "Trở về như thế nào? Đương nhiên là ngồi xe điện ngầm trở về."
Ứng Trì tiếp tục gào: "Về nhà còn bị đánh aaa!"
Từ Kính Dư: "..."
Anh tự mình nghĩ lại một chút, cảm thấy vừa rồi bản thân đã hạ thủ lưu tình.
Thi đấu kết thúc, người xem chậm rãi tan cuộc, còn một bộ phận người xem nữ không rời đi mà nóng lòng muốn làm quen với Từ Kính Dư, đang muốn tiến lên chào hỏi, ánh mắt Từ Kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-yeu-em/116795/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.