Mười năm trước khi đó anh mới mười sáu tuổi lúc đi học về vô tình anh thấy mẹ mình đang nói chuyện đôi vợ chồng trong phòng khách. Vì tò mò mà anh đứng lại nghe. Khi đó anh mới biết đó là bố mẹ cô, họ vu oan cho mẹ anh bắt cóc và cũng không muốn đón cô về họ chỉ muốn một số tiền lớn bán con gái. Số tiền đó là hai tỷ Mạc Linh rất tức giận hét lên với họ sao có thể bán con cái mình như vậy. Nhưng có lẽ vì tình yêu của bà dành cho cô quá lớn lên đã chấp nhận cái giá đó với điều kiện họ không được xuất hiện trước mặt con gái bà nữa. Hai bên đã lập giao ước với luật sư . Mười năm rồi anh không ngờ họ lại mặt dày đến tìm cô như không có chuyện gì.
Ngày hôm sau Vương Hiểu Tâm hẹn cô ra quán cafe. Khi cô tới cô ta đã khóc sưng mắt.
"Tiểu Uyển chị biết chúng ta mới gặp nhau không lâu nhưng dù sao chúng ta cũng là chị em, xin em hay giúp chị vào đứa bé trong bụng chị xin em."- Vương Hiểu Tâm quỳ xuống khiến mọi người trong quán đều nhìn cô ánh mặt kỳ lạ.
"Chị làm gì vậy mau đứng lên đi!"- Mạc Uyển Đình vội đỡ cô ta dậy.
"Tiểu Uyển xin hãy cho anh chị mượn số tiền mua nhà sau này anh chị nhất định sẽ trả cho em mà. Em biết gia đình ta vì em lên mới ...."- Vương Hiểu Tâm vừa khóc vừa nói.
"Thật ra em cũng có ý định mua cho ba mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-cung-chieu/2944288/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.