Mạc Uyển Đình nhìn thấy cảnh tượng trước mặt mà không kìm nổi nước mắt. Rõ rằng anh nói đã chuyển cô ấy đi bộ phận khác cũng không còn về chung xe nữa nhưng hôm nay tận mắt cô thấy cô ấy từ phòng thư ký của anh bước ra cùng anh vào phòng họp. Thì ra anh vẫn lừa dối cô thời gian qua sao? Mạc Uyển Đình lặng lẽ cúi đầu bước vào thang may. Đợi đến khi anh bước khỏi phòng họp Hạ Tiểu Lam mới thông báo cho anh biết Mạc Uyển Đình mới tới đây cô còn để lại hộp cơm ở trên bàn . Phó Huy Nhân nghe xong chút hoảng sợ lấy máy ra gọi cho cô lần đầu có chuông reo sau đó đã tắt máy khiến anh càng hoảng hốt hơn. Nhất định là cô đã thấy anh và Tần Đình Đình nếu không cô cũng không làm như vậy. Anh lấy xe chạy mấy con phố cũng không thấy bóng dáng của cô. Sau khi gọi điện về nhà Tiểu Đào nói cô đi từ sáng vẫn chưa thấy về trong lòng anh càng suốt ruột hơn.
Mạc Uyển Đình sau khi rời công ty cô đã đi bộ rất lâu đến đâu cô cũng không rõ nước mắt làm nhoà đi mọi thứ xung quanh . Cô chợt nhận ra bản thân chả có nơi nào để về, không có người thân, không có gia đình, cô giống như năm đó chạy trên con đường vô định. Có phải cô đã sai rồi không cô không lên đến thế giới này. Bất chợt có những hạt mưa từ trên trời rơi xuống một người sợ mưa như cô lần đầu ngẩn đầu nhìn bầu trời đầy mây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-cung-chieu/2944253/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.