"Dì không phải mẹ con. Dì là kẻ xấu xa! "- Thằng bé lao về phía cô hét lớn. Mạc Uyển Đình có chút sợ hãi buông tay ra thằng bé lao nhanh không kịp dừng lại liền ngã xuống cầu thang Mạc Uyển Đình đưa tay ra muốn đỡ không kịp.
Thằng bé năn mấy vòng rơi xuống đất cùng tiếng hét lớn của Tần Đình Đình, Mạc Uyển Đình nhìn ra cửa thấy Phó Huy Nhân và cả Mạc Lan đang đứng ở đó. Cô ta vội vàng từ cửa chạy vào ức hận quát lớn .
"Cô làm gì vậy? Sao cô lại đẩy thằng bé ngã. Nó chỉ là trẻ con thôi mà! "
"Không phải tôi... tôi không có ."- Mạc Uyển Đình vội vàng đi xuống muốn xem thằng bé thế nào thì bị Tần Đình Đình đẩy ra.
"Cô cũng mẹ làm sao có thể làm chuyện đó . Cô đồ độc ác."
"Không phải không phải tôi mà!"- Mạc Uyển Đình ấm ức bật khóc nhưng vừa rồi bọn họ đều thấy thằng bé ngã trên đó xuống tay cô ở khoảng không.
"Mau đưa thằng bé đến bệnh viện."- Phó Huy Nhân liền bế bổng thằng bé lên Tần Đình Đình và Mạc Lan cũng đi theo sau anh. Không ai chú đến cô cả .
Mạc Uyển Đình không kìm nổi nước mắt, cô thực sự không có làm, cô không có làm gì cả mà. Tiểu Đào từ ngoài về thấy cô ngồi trên đất vội vàng đỡ lấy cô đứng.
Sau khi cấp cứu thằng bé rơi vào hôn mê tới sáng mới tỉnh, bác sĩ sau khi kiểm tra nói để thằng bé ở lại bệnh viện để theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-cung-chieu/2944249/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.