“Cho nên về sau hy vọng cậu đừng gọi tên tôi ở trường học nữa.”
Lê Niệm bình tĩnh nhìn Cố Dữ, sau đó rút tay khỏi tay hắn rồi rời đi.
Cố Dữ cau mày, khi hắn đang tính đuổi theo thì đột nhiên tiếng chuông vang lên, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô rời đi.
“Anh Dữ, đừng quá bận tâm, cậu ấy chỉ đang làm mình làm mẩy xíu thôi!” Lâm Sướng xấu hổ an ủi nói: “Chờ cậu ấy hết giận là được rồi.”
“Đúng vậy,” Lưu Văn Tân cũng ngượng ngùng phụ họa theo: “Nhất định không lâu nữa sẽ tới đây cầu xin cậu thôi.”
“Tất cả đều câm miệng đi.”
Cố Dữ cắn răng nói, hiện tại hắn cảm thấy cực kỳ khó chịu mấy lời nói này, cộng thêm cơn giận của hắn không ngừng tăng lên, nên trực tiếp trút giận lên hai người bọn họ.
“Còn có các cậu, suốt ngày ở trong nhóm nói lung tung, tất cả đều biết Lê Niệm là bạn gái của tôi, nhưng lại suốt ngày trêu chọc tôi với Chu Tử Duyệt, không thèm xem trọng lời nói của tôi chứ gì?”
Lâm Sướng và Lưu Văn Tân nhìn nhau, không nghĩ tới Cố Dữ thật sự tức giận vì Lê Niệm.
Lưu Văn Tân chột dạ nói: “Chúng tôi chỉ nói đùa mà thôi, hơn nữa trước kia cậu thích em gái Tư Duyệt, tất cả người trong nhóm đều biết đều biết, cho nên mới…”
“Đã là chuyện của mấy trăm năm trước, các cậu còn muốn nói tới khi nào?”
Cố Dữ lạnh mặt, ngay cả hắn cũng không biết vì sao bản thân lại bực bội đến như vậy: “Những việc như vậy có thể mang ra đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-nao-quen/266672/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.