Kỳ nghỉ của Lê Niệm chỉ có bảy ngày, mà còn là do cô lì lợm cầu xin chị Hồng mới có được.
Dường như chị Hồng thấy cô mệt thật, sợ cô bỏ chạy không làm nữa, nên mới miễn cưỡng dời lịch trình cho cô nghỉ ngơi vài ngày, nhưng cho dù công việc có lùi thì vẫn rất bận.
Trong kỳ nghỉ Trương Đóa Đóa thường tới sắp xếp lịch trình cho cô, bởi vì bộ phim nổi tiếng nên độ nhận diện của cô cũng tăng cao, có rất nhiều quảng cáo và đại diện nhãn hàng tới tìm, công ty còn tranh thủ giành rất nhiều kịch bản, yêu cầu cô lựa chọn rồi đi thử kính, còn phải đi quảng bá phim [Không động tâm], phỏng vấn, chụp hình tạp chí…
Tất cả công việc đều sắp xếp đến từng chi tiết.
Lê Niệm nghĩ thôi đã cảm thấy sởn cả gai ốc, giống như kỳ nghỉ này chưa từng có, mới một chút đã ba ngày trôi qua, nhanh tới mức ngay cả thời gian để nghĩ về nó cũng không có.
Mà lúc này, lớp Lê Tiêu muốn mở họp phụ huynh, các học sinh vừa thi giữa kỳ xong cách đây không lâu.
Chu Mai để Lê Niệm đi họp thay, ngày hôm đó bà và Lê Quảng Minh đều có việc bận.
Lê Niệm ở nhà mãi cũng chán, thoải mái gật đầu: “Được ạ, thằng bé thi sao vậy mẹ?”
Chu Mai cười thần bí: “Con đi sẽ biết.”
Chẳng lẽ rất kém sao?
Lê Niệm nghi ngờ, nhớ lại ký ức xa xôi trong đầu Lê Tiêu từng là học sinh đứng thứ hai từ dưới lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-nao-quen/2100933/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.