- Bác sĩ, cô ấy sao rồi? - Tuấn Khải thấy bác sĩ vừa bước từ phòng khám bệnh ra liền chạy lại hỏi- Cậu là người nhà của bệnh nhân?
- Không. cháu là...bạn cô ấy
- Cậu ở chung với cô ấy từ suốt đến giờ à?
- Dạ? À cháu ở dưới lầu, cô ấy ở trên
- Hèn chi, cô ấy bị sốt may là đưa đến kịp thời, bây giờ đang tiến hành truyền nước, cậu có thể vào thăm nhưng đừng làm ồn, cô ấy cần được nghỉ ngơi
- Vâng - rồi cậu chạy vào phòng, ngồi bên cạnh Di Di
Nhìn khuôn mặt tái mét, khổ sở của Di Di mà lòng cậu nặng trĩu, giá như cậu luôn ở bên Di Di thì cô đã không ra nông nổi này
- Anh xin lỗi - cậu nắm chặt tay Di Di
- Xin lỗi cái gì? - cô lên tiếng, miệng bật cười - sao em có cảm giác như đang đóng ngôn tình vậy?
- Hả? Em tỉnh hồi nào? - cậu mở to mắt
- Mới thôi - cô cười
- Ừm, thế làm sao mà bị sốt thế?
-... - cô im lặng - không có gì, dầm mưa thôi
- Dầm mưa? Lúc đi về hả? Anh đợi em sao không thấy?
- Thì thấy anh đang bận mà
- Bận gì? - cậu thắc mắc
- Bận đi chơi với cô bạn Na Na gì đó
-...
- Thôi, nước cũng truyền xong rồi, về mau - cô chuyển chủ đề để làm giảm bầu không khí
- Vậy để anh kêu bác sĩ
- OK
.
.
.
- Chán quá - Di Di ngồi trên taxi mà cứ rên - anh không định dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-lam-ngo-tfboys-version/550525/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.