Sáng hôm sau...
- Oáp! - Di Di uể oải tỉnh dậy, nhìn xung quanh căn phòng, định ngồi dậy liền cảm thấy nhói ở vai phải - aiya, đau quá
- Không sao chứ? - Ngọc Quý đang ngủ gật bên bàn học nghe tiếng cô liền chạy đến - đang còn bị thương mà cử động làm gì
- Anh... - cô đứng hình - sao biết tôi bị thương mà...
- Thiên Tỉ kể hết rồi, nhóc còn định giấu đến bao giờ - Ngọc Quý lắc đầu - mau uống thuốc đi
- Tên giỏi hóng hớt - cô lẩm bẩm rồi cầm chén thuốc, uống cái ực như uống nước, không hề để ý nó là cái chất gì
1s
2s
3s
- Phụt! Oái! Thứ quái gì đắng quá vậy? Muốn giết tôi hả? - cô la lên
- Thật là... - Ngọc Quý tức giận giật lại chén thuốc - tôi cất công cả đêm để nấu, thế mà nhóc lại thế hả?
- Tôi... xin lỗi - cô cúi gầm mặt
- Ơ? Đừng buồn, tôi chỉ nói vậy thôi mà - cậu lại gần cô, tay nâng nhẹ cằm cô lên
Lúc này không khí có chút trầm lặng, mọi vật xung quanh như ngừng lại, mặt cô nóng bừng lên, Ngọc Quý cứ im thật lâu, chỉ nhìn cô
- Anh... - cô cuối cùng cũng lên tiếng
- E hèm! - cậu giật mình giả vờ khan giọng rồi đi ra chỗ khác
- Thế anh cũng biết thân phận của tôi rồi nên....
- Tôi biết rồi, tôi sẽ giữ bí mật
- Anh tuyệt đối đừng cho Vương Tuấn Khải biết
- Tại sao?
- Bởi vì... - cô ngân dài
Chợt Thiên Tỉ từ ngoài bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-lam-ngo-tfboys-version/550519/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.