Chương trước
Chương sau
“Không có.” Môi Hứa Tinh Không run run, phủ nhận.

Người đàn ông bên cạnh khẽ cười ra tiếng.

Bầu trời đêm mưa tối mịt, Hoài Kinh rũ mắt quan sát cô, trên môi mang theo nụ cười nhẹ. Mặc dù tiếng cười hòa vào tiếng mưa, nhưng vẫn có thể nghe ra được sự hứng thú trong đó.

“Vậy xem ra tôi không nhận sai người rồi.” Hoài Kinh khẳng định.

Trong tiếng mưa tầm tã, bầu không khí lạnh lẽo bao trùm lấy hai người. Hứa Tinh Không ngơ ngác nhìn những giọt mưa rơi trên bậc thềm trước mặt, tâm tình vô cùng hỗn loạn.

Thật may tình huống này không duy trì lâu vì tiếng chuông điện thoại của Hoài Kinh vang lên, anh lấy điện thoại ra bắt máy.

“Hoài tổng, tổng giám Fynn vẫn đang chờ ngài đấy.”

“Ừ, tôi đến ngay.” Hoài Kinh đáp.

Trong lúc Hoài Kinh nghe điện thoại, Hứa Tinh Không mới dám nhìn lên, người đàn ông bên cạnh dù đang nghe điện thoại nhưng vẫn cầm ô che cho cô.

Anh muốn làm gì?

Não bộ của Hứa Tinh Không mới vừa vận hành đến đây thì Hoài Kinh đã nghe điện thoại xong. Anh cất điện thoại rồi đưa cây ô trên tay tới, kèm theo đó còn có một tấm danh thiếp.

“Tôi có một số việc cần xử lý, đây là số điện thoại riêng của tôi.”

Hứa Tinh Không nhìn dãy số trên đó, cổ họng run lên, lắc đầu nói: “Không… Không cần.”

Ánh mắt Hoài Kinh dừng lại, cúi đầu nhìn mũi chân của Hứa Tinh Không, đuôi mày hơi nhướng lên.

“Hử?”

Hoài Kinh vừa dứt lời, thì người phụ nữ trước mặt nhỏ giọng nói một câu “Xin lỗi” rồi nhanh chóngcầm túi xách xông vào màn mưa.

Hứa Tinh Không ướt đẫm, đúng lúc nhìn thấy một chiếc taxi chạy tới, cô đưa tay đón lại, rồi hoảng loạn lên xe, nói với tài xế: “Sư phụ, làm phiền đi đến nhà trọ Hòa Phong.”

Mười lăm phút sau thì đến nơi, Hứa Tinh Không xuống xe, chạy vào khu trọ của cô.

Cầm chìa khóa mở cửa, Hứa Tinh Không vịn lấy tủ giày, ổn định lại nhịp tim mình, rồi thay giày mở đèn phòng khách lên.

Một tháng trước Hứa Tinh Không đến Hạ Thành, Trần Uyển Uyển đã dẫn cô đi mướn chỗ này. Căn phòng này gồm một phòng ngủ và một phòng khách, được trang trí rất ấm áp, thanh nhã, có đầy đủ mọi vật dụng trong gia đình.

Tiền thuê căn phòng này không thấp, lúc đó Hứa Tinh Không cũng hơi đau lòng, nhưng Trần Uyển Uyển lại nói số tiền và phòng ốc cô hưởng sau khi ly hôn có thể đủ cho cô sống thoải mái hết nửa đời sau, cho nên cô không cần thấy áp lực, tiền kiếm được cứ dùng để chi tiêu hằng ngày.

Trong nhà có hơi lạnh, Hứa Tinh Không cởi quần áo ướt ra rồiđi vào phòng tắm. Sau khi tắm, cô làm cơm ăn rồi pha chén trà hoa hồng, lấy một quyển sách nằm trên ghế sa lon trong phòng khách đọc.

Quyển sách cô chọn là sách chuyên ngành đá quý tiếng Đức, bình thường đã thấy rất khó hiểu, hôm nay tâm trạng của Hứa Tinh Không còn đặc biệt rối loạn nên càng đọc không vào.

Trong đầu toàn là hình ảnh của người đàn ông kia, Hứa Tinh Không cảm thấy vừa xấu hổ lại vừa lo sợ.

Cái tính bảo thủ đã ăn sâu vào máu cô, nhưng con thỏ tức giận cũng biết cắn người. Ngày đó cô đụng phải xe của Hoài Kinh, Hoài Kinh nói muốn người, trong lúc nhất thời cô đã đồng ý.

Đó là trải nghiệm về tình yêu và tình dục mà cô chưa bao giờ có được, thân thể người đàn ông quấn lấy cô, khiến cho tất cả dục vọng trong người cô cháy lên, khiến cô cảm thấy mình chưa bao giờ vui sướng như đêm hôm đó.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.