“Có phải thấy dì Tinh Không hiền lành dễ bắt nạt nên con mới thích không?”
“Không phải mà, dì Tinh Không dễ bị bắt nạt nên con mới càng phải bảo vệ dì.”
Hứa Tinh Không dùng cả đêm để nhận thức lòng háo thắng mạnh mẽ của Hoài Kinh.
Khi cô xuống taxi thì hai chân đều mềm nhũn. Vừa mở cửa xe thì đã thấy Trần Uyển Uyển đứng bên cạnh xe mình trước cửa tiểu khu, vẫy tay với cô.
Hứa Tinh Không cắn môi, đứng dậy đi tới.
Trần Uyển Uyển cúi đầu nhìn thoáng qua hai hộp kẹo trên tay cô, nhíu mày hỏi: “Cậu mua nhiều kẹo thế làm gì? Không đau răng à?”
Hứa Tinh Không rũ mắt nhìn tám bịch kẹo trái cây trong mỗi hộp trên tay mình, bị ánh nắng chiếu vào, cô hơi híp mắt, thở dài nói: “Không thể kiềm chế được.”
Trần Uyển Uyển cười một tiếng, nói: “Bao lớn rồi còn không kiềm chế được? Còn không bằng Khang Khang nhà tớ đấy.”
Nhắc tới Khang Khang, Hứa Tinh Không cong môi cười, thừa nhận: “Đúng vậy.”
Anh ấy cũng không bằng.
Tuy tối qua Hoài Kinh cắn cô rất nhiều nhưng cũng may toàn cắn ở những chỗ che được, bên eo và đùi hơi ngứa, Hứa Tinh Không mím môi, mở cửa lên xe.
Trần Uyển Uyển đi cùng Chiêm Lương Đình, sau khi Hứa Tinh Không lên xe liền chào hỏi anh ta: “Làm phiền rồi.”
“Không có gì.” Chiêm Lương Đình cười cười, vừa lái xe vừa nói: “Cửa tiệm này cho thuê từ một năm trở lên nhưng anh khuyên em nên thuê dài hạn. Thứ nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che/2490939/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.