"Con đỉ, mày còn không chịu nói?" - Người đàn ông với gương mặt hung ác nắm lấy tóc Kỷ Tiếu Tiếu, một tay vỗ lên mặt cô, đôi mắt hung ác nhìn cô chằm chằm: "Kẻ hôm qua đến gần mày là ai?
"Mỗi ngày lại gần tôi nhiều người như vậy, làm sao tôi biết là ai? Ở đây mọi người đều là nông dân, nhìn thấy tôi ăn mặc xinh đẹp như vậy, lại bắt chuyện một vài câu thì thế nào?" - Kỷ Tiếu Tiếu quay mặt đi, tức giận nói: "Anh đối với tôi như vậy, tốt nhất đừng để Vu Thiên biết, nếu không anh cũng không có kết quả tốt."
"Mày cho rằng tao sẽ sợ Vu Thiên sao?" - Hắn hung ác ngạo mạn cười: "Mày đừng nghĩ trước kia Vu Thiên bảo vệ mày, có thể bảo vệ mày cả đời. Mày và Vu Thiên âm thầm làm cái gì, người của Vu gia đều đã biết, bây giờ Vu Thiên đã bị khống chế, tự hắn còn khó bảo toàn, còn có thể vươn tay đến đây?"
"Mày nói cái gì?" - Kỷ Tiếu Tiếu cả kinh: "Vu Thiên thế nào?"
Sao lại bị khống chế, chẳng lẽ... nghĩ đến đây, cơ thể Kỷ Tiếu Tiếu không khỏi run lên.
Tia hy vọng cuối cùng của cô còn lại chính là Sở Mộ Nhiễm.
Hy vọng Sở Mộ Nhiễm nhìn và hiểu những hành động mà cô ám thị.
"Tiện nhân, mày nói cho tao biết, hôm qua ở cửa cửa hàng cơm trưa, mày cùng người đàn ông kia đã nói cái gì?"
Kỷ Tiếu Tiếu mím chặt miệng.
Hắn ta mất kiên nhẫn nắm chặt tóc cô: "Nói ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3610836/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.