Trầm mặc một lúc, Du phu nhân tốt bụng lên tiếng: “Đã vào hai giờ rồi, không biết tình huống như thế nào. Nếu ông không bận, lưu lại đợi một chút.”
“Cảm ơn.” - Cố Minh Hòa mở miệng.
Nhìn Cố Minh Hòa không có ý định rời đi, Du Kỳ Phong cảm thấy chướng mắt, không có chút nào kính trọng trưởng bối, hắn khịt mũi, vẻ mặt đầy khinh thường, không cho một chút sắc mặt tốt.
Cũng may, nếu là Trần Ngọc Hi ở đây, hắn cảm thấy hắn có khả năng sẽ giết người.
Du phu nhân muốn khuyên con trai mấy câu, nhưng mà nhìn thấy Cố Minh Hòa mặt lạnh như tiền lại nghĩ đến vẻ ngạo mạn cao ngạo của Trần Ngọc Hi, còn nhớ tới Du Kỳ Phong nói chính bà ta đã đẩy Sở Mộ Nhiễm, bà không thèm suy nghĩ, bà hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt đầy chán ghét.
Nửa giờ trôi qua, phòng phẫu thuật tắt đèn.
Bác sĩ vừa mở cửa bước ra, Du Kỳ Phong đã xông tới đầu tiên: “Bác sĩ, sao rồi, cô ấy không sao chứ?”
Điều Du Kỳ Phong vui mừng chính là không có ai bước ra khỏi phòng hỏi giữa mẹ hay giữ con.
“Cô ấy mất máu khá nhiều, nhưng hiện tại đã cầm máu. Sau này phải chăm sóc thật tốt.” - Bác sĩ thở dốc, nhìn sắc mặt Du Kỳ Phong ngày càng tệ đi, bác sĩ chậm rãi nói tiếp: “Bé trai sinh thiếu tháng nặng 2 cân 7, trẻ sinh non, đang nằm trong lồng kính nuôi dưỡng.”
Sinh con.
Liền sinh con rồi.
Mọi người đều kinh ngạc.
“Bác sĩ, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3610826/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.