Sở Mộ Nhiễm thỏa hiệp, vì không muốn nơi này bị hủy, dì Trần đưa cô lên lầu thu dọn hành ký.
“Tại sao gặp chuyện lại không báo với tôi, Sở Mộ Nhiễm, em coi tôi là hổ bệnh à?” - giọng nói Du Kỳ Phong vang lên ngoài cửa phòng ngủ.
Sở Mộ Nhiễm quay đầu lại: “…”
Trầm mặc một hồi, cô mở miệng: “Du thiếu, tôi không muốn đi. Anh nói đúng, có anh ở đây, sao tôi lại không nhờ anh giúp chứ.”
“Giúp cái gì?”
“Tôi không muốn đi, tôi muốn bảo vệ nơi này, giao nó lại cho Cố gia, tôi không yên tâm. Tôi nhất định phải bảo vệ tốt nơi này, tất cả mọi thứ đều phải giống y như cũ. Như vậy, anh sẽ không khó khăn khi tìm đường về nhà. Khi anh ấy trở về, đây là nơi anh ấy quen thuộc nhất, vậy tôi mới yên tâm.
“Em…”
Du Kỳ Phong không nói nên lời.
Anh muốn nói Cố Minh Dạ đã chết, sẽ không trở về nữa, nhưng đối diện với ánh mắt của Sở Mộ Nhiễm, anh cảm thấy lời đó thật tàn nhẫn, anh không muốn nói nữa.
“Được được được, nghe em hết, bà dì của tôi, tôi sẽ phục tùng em.”
Rất nhanh, hai mươi vệ sĩ đến và đưa Trần Ngọc Hi ra khỏi biệt thự không còn chút dấu vết.
Dì Trần cũng nhanh chóng thu dọn.
Vì sự trợ giúp của Du Kỳ Phong, dì Trần giữ anh ta lại ăn cơm trưa.
Hai người ăn cơm xong lại bị Du Kỳ Phong kéo đi chơi game cùng anh ta.
Trì hoãn cả buổi, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3610824/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.