Hoa viên Bửu Trúc.
Lưu Phúc ở một căn phòng ở tầng tám ở tòa nhà Bửu Trúc, một căn hộ xem như đặt giá nhất ở nơi này.
Giang Lãng chuẩn bị kỹ càng, mặc một bộ quần áo chuyển phát nhanh, đội mũ lưỡi trai che đi gương mặt sát khí, đi đến nhấn chuông cửa.
Nhấn hai lần cũng không có người trả lời.
Mãi đến lần thứ ba, bên trong truyền ra giọng nói cực kỳ khó chịu: “Ai đó?”
“Tôi là người giao hàng chuyển phát nhanh, phiền anh mở cửa ký nhận một chút được không?”
“Ồ, bây giờ chuyển phát nhanh thế mà còn giao đến tận cửa à?”
Cửa được mở ra, là một người đàn ông ôm nhôm, mặt mũi xấu xí đứng ở cửa, không phải Lưu Phúc.
Hắn đưa tay muốn cầm đồ chuyển phát nhanh, Giang Lãng nắm lấy cổ tay hắn, bẻ cả hai tay hắn ra sau lưng, đánh một cái vào gáy, bất tỉnh tại chỗ.
Sở Mộ Nhiễm: “…”
Kỹ thuật quá điêu luyện, trong lòng cô thầm hâm mộ.
Giang Lãng cười cười: “Sở tiểu thư, ở Thiên Sơn, lão đại là người lợi hại nhất, tôi chỉ xem như là cấp dưới của ngài ấy mà thôi.”
“Thật sao?”
“Đương nhiên là thật, tôi tuyệt đối không nói quá.”
Đôi mắt tròn vo đen láy của Sở Mộ Nhiễm nhìn sang người đàn ông bên cạnh, tỏ vẻ vô cùng ngưỡng mộ.
Cố Minh Dạ trong lòng có chút vui vẻ, anh quyết định sẽ bồi dưỡng thêm cho Giang Lãng. Một người vừa có tư duy nhạy bén, vừa có tư chất tốt, về sau không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3610803/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.