Sở Mộ Nhiễm tỉnh lại là đã buổi chiều, cô đi xuống lầu liền nhìn thấy người làm đang chuẩn bị dọn bàn ăn.
Không nhịn được liền hỏi: “Cố thiếu đâu rồi?”
“Cố thiếu ngài ấy có việc quan trọng đến công ty, để cho tôi nói lại với Sở tiểu thư.” - dì Vương ôn hòa cười, múc cho cô một chén canh: “Đây là Cố thiếu đặc biệt dặn dò chuẩn bị cho tiểu thư, súp cá trích nói cô rất thích.”
Sở Mộ Nhiễm mím môi khẽ cười.
Đây đúng là món mà cô yêu thích, ở Chu gia không được ăn uống đầy đủ, trong ấn tượng ngon nhất vẫn là món ăn rẻ tiền này.
Không nghĩ tới Cố Minh Dạ lại để ý đến chuyện này.
“Anh ấy có nói khi nào trở về không?”
“Chuyện này không có nói.” - Dì Vương lắc đầu, ánh mắt có chút trêu chọc: “Sở tiểu thư nếu như cơ thể mệt mỏi, buổi tối cùng đừng chờ quá muộn. Trước khi đi Cố thiếu có dặn, đêm qua và chiều nay tiểu thư vận động mệt nhọc, căn dặn tôi chăm sóc tiểu thư, nhắc nhở người buổi tối ngủ sớm một chút.”
Sở Mộ Nhiễm: “…”
Mặt đỏ tới mang tai, ăn cơm xong cô liền trốn ở phòng ngủ, cầm gối đập xuống giường, như là muốn đánh Cố Minh Dạ, cắn môi, trong mắt tràn ngập xấu hổ.
Cô đi qua thư phòng của anh, mở két sắt muốn lấy điện thoại ra nghịch, mật khẩu đã bị đổi.
Sở Mộ Nhiễm: “…”
Tên xấu xa.
Không có điện thoại, cũng không có máy tính, Sở Mộ Nhiễm cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3610801/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.