Cố Minh Dạ dường như không còn hài lòng với việc đứng đợi bên ngoài cửa nữa, anh ta chiếm chiếc giường bệnh còn lại bên cạnh giường cô.
Sở Mộ Nhiễm liếc nhìn Cố Minh Dạ đang trải ga giường, sau đó ngồi xuống mép giường, ánh mắt đầy vẻ khó tin.
Cố Minh Dạ lên tiếng: “Đêm nay tôi sẽ ngủ ở đây.”
“Cố thiếu không sợ bị chụp ảnh à… truyền ra tin đồn nhảm nào đó để cho Sở Ngọc Diệp nhìn thấy?”
“Tôi và Ngọc Diệp đã chia tay, tôi nhìn thấy cô ấy lớn lên cho nên bây giờ chúng tôi chỉ là bạn bè. Vả lại tôi cũng không sợ bị chụp ảnh, không có kẻ nào dám đưa tin về tôi khi tôi không cho phép.”
“Anh ở lại đây là có ý gì?”
“Tôi muốn cho em thấy quyết tâm của tôi.”
“Quyết tâm?” - Sở Mộ Nhiễm khóe miệng nhếch lên.
Quyết tâm thì có ích gì? Có thể khiến cô yên tâm về mối quan hệ được định sẵn sẽ không có kết quả này mà không quan tâm đến việc kết thúc sau này cô sẽ mình đầy thương tích?
Không có khả năng.
Như hiểu được ý tự giễu trong đáy mắt Sở Mộ Nhiễm, Cố Minh Dạ nhìn chằm chằm vào mắt cô, trầm giọng nói: “Tôi quyết tâm sẽ ở bên em.”
Sở Mộ Nhiễm: “…” Nhập viện nửa tháng, Sở Mộ Nhiễm đã dần hồi phục. Trước kia xuất viện bác sĩ căn dặn cô không được để đầu va chạm, cũng không được vận động quá mạnh. Sở Mộ Nhiễm đang chuẩn bị thu dọn đồ xuất viện, cùng Kỷ Tiếu Tiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3598016/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.