Kỷ Tiếu Tiếu bước vào, Sở Mộ Nhiễm đã ngủ.
Được rồi, trời đã khuya, nhiệm vụ ngày mai sẽ thực hiện.
Sáng sớm hôm sau, Sở Mộ Nhiễm để lại một tờ giấy, kéo valy rời khỏi nhà của Kỷ Nhất Phàm.
Cô biết bản thân mình không còn xứng đáng với tình cảm của Nhất Phàm ca, vậy nên tránh càng xa càng tốt.
Lần này cô không muốn ủy khuất bản thân nữa, liền thuê một căn hộ một người ở trong khu cao cấp.
Hơn hai mươi năm qua, cô đã chịu đựng ủy khuất quá nhiều và cô không còn muốn chịu đựng nữa.
Cô vừa thu dọn quần áo xong liền nghe thấy tiếng điện thoại, Kỷ Tiếu Tiếu hét lên: “Này, Sở Mộ Nhiễm, cậu làm rất tốt, cậu đi mà không nói một lời, để lại một tờ giấy? Cậu muốn tránh tôi sao? Chia tay… chúng ta lập tức chia tay.”
“Ừm… tớ muốn tránh mặt cậu thôi.”
“Này… chết tiệt… cậu còn dám mở miệng thừa nhận.”
“Tiếu Tiếu, cậu cũng biết tớ không muốn nghĩ đến vấn đề tình cảm.” - Sở Mộ Nhiệm nói thẳng: “Từ giờ, chúng ta liên hệ nhưng tránh anh trai cậu, được không?”
“Được, vậy bây giờ cậu ở đâu rồi.” - Sở Tiếu Tiếu liền hỏi.
“Cái này bí mật, sau này chúng ta hẹn gặp bên ngoài nhé.”
“À…”
“Còn có, tin tức của tớ, đừng nói với anh trai cậu nhé.”
“Tớ là người thế nào cậu không biết sao, tớ trọng nhất chữ tín nhé.” - Kỷ Tiếu Tiếu thề non hẹn biển: “Nếu tớ mà bán đứng cậu… cả đời này sẽ không gả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3597977/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.