🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thái độ trên xe của Lục Mân Sâm vẫn như thường, không nhìn ra điều gì kỳ lạ, Tô Dư thì vẫn đang đắm chìm trong sự vui mừng, không phát hiện ra vẻ mặt không vui của hắn.



Một ngày đặc biệt và mới lạ khiến cảm xúc trong lòng Tô Dư dâng cao, tới khi nằm sấp trên giường cô vẫn chăm chú nhìn ngón tay đang di chuyển, chắc rằng mình có thể nhìn thấy.



Lục Mân Sâm ngồi trên ghế xích đu, hắn đặt tài liệu trong tay xuống, ngẩng đầu lên hỏi: “Em không ngủ à?”



Bàn chân trắng nõn của Tô Dư đung đưa, quay đầu nhìn hắn cười nói: “Em sợ ngủ xong tỉnh dậy không thấy gì nữa, chú để em nhìn chút đi, nếu anh Chương biết em ổn thì nhất định sẽ vui lắm.”



Trong vô thức, cô đã nghĩ tới Lục Chương.



Sau lúc chiều nghe Lục Mân Sâm nói mắt cô có thể chuyển biến xấu, Tô Dư sợ mắt mình sẽ trở lại như cũ nên nằng nặc đòi hắn ở bên cạnh mình.



Cô cười híp mắt, màu mắt không phải là màu đen nhưng lại hơi nghiêng sang màu hổ phách, vừa tinh xảo lại sáng ngời, khiến người ta cảm thấy hơi ngây thơ.



Tô Dư cảm thấy vừa quen thuộc vừa xa lạ với căn phòng mình, đồ trong phòng vẫn còn nguyên dạng, đây là căn phòng mà Lục Chương đã sắp xếp cho cô. Trước khi anh đi nó như thế nào thì bây giờ vẫn như cũ, chỉ xuất hiện thêm vài tấm bằng cô tham gia thi đấu, còn có mấy món quà nhỏ Lục Mân Sâm hay tặng.



Cô tựa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-khong-noi/3536772/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Không Thể Không Nói
Chương 42: Ban Công
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.