Nhìn thấy Trình Túc Vũ trong tình trạng như vậy, Dương Dịch Hoài lo lắng
muốn phát điên. Đôi mắt anh đỏ ngầu, trừng trừng nhìn chằm chằm vào Diệp Thành. Giọng nói nghẹn lại, gấp gáp nói:
"Tao đưa em ấy đến bệnh viện...
Diệp Thành gật đầu, ánh mắt sắc bén quét qua cảnh tượng hỗn loạn trong căn phòng, "Đi mau đi... Chuyện ở đây cứ để tao xử lý."
Dương Dịch Hoài bế bổng Trình Túc Vũ lên, ôm chặt cô trên tay mình. Khi đi ngang qua Phó Thiên Minh, đang nằm vật vã trên mặt đất, giọng nói lạnh như băng, anh nghiến răng từng chữ:
"Phó Thiên Minh... Chuyện hôm nay tao không tha cho mày đâu..."
Nhìn bóng Dương Dịch Hoài khuất dần, Diệp Thành mới chậm rãi quay lại nhìn Phó Thiên Minh. Anh tiến tới đỡ người đàn ông kia dậy, ánh mắt đầy nghi hoặc:
"Mày bị bỏ thuốc?" Mặc dù bản thân Diệp Thành cũng không ưa gì Phó Thiên Minh, nhưng làm tình địch nhiều năm, anh thừa hiểu nhân phẩm của người này... Phó Thiên Minh không thể nào làm ra chuyện cầm thú như vậy với Trình Túc Vũ.
Phó Thiên Minh khó khăn chống tay ngồi dậy, nhưng cơ thể anh gần như không còn sức lực. Miệng anh nhổ ra một ngụm máu tươi, nhuộm đỏ góc môi. Giọng nói khàn đặc, như từ đáy họng, anh, nhìn Diệp Thành nói:
"Đưa... tạo... đến bệnh viện."
"Dương Dịch Hoài giờ đang nổi điên... Nó không nghe mày giải thích đâu"
"Tao không cần giải thích với nó... Tao muốn xem Túc Vũ.."
Diệp Thành híp mắt nhìn Phó Thiên Minh, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-khong-dong-long/3708132/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.