Dương Dịch Hoài lạnh lùng hất tay Tô Tịch Nhan ra, phủi phủi tay áo mình, cảm thấy có chút bẩn. Anh híp mắt nhìn cô ta, cười lạnh nói:
"Tô Tịch Nhan... Tôi không biết nên chửi cô hay nên cảm ơn cô nữa..."
Quả thật, chỉ vừa mới lúc nãy, khi biết Tô Tịch Nhan mới là người bỏ thuốc mình, Dương Dịch Hoài tức đến muốn mức muốn bóp chết cô ta ngay lập tức, nhưng khi nhìn sang Trình Túc Vũ anh lại cảm thấy may mắn vì người đêm đó là cô. Nếu không có Tô Tịch Nhan, cũng không biết mối quan hệ của anh với Trình Túc Vũ có được đẩy nhanh như thế này không?
Sắc mặt Tô Tịch Nhan tái nhợt, cơ thể cô ta run lên bần bật, môi mấp máy như muốn nói điều gì đó, nhưng lời nói mắc kẹt trong cổ họng. Cánh tay vừa bị Dương Dịch Hoài hất ra khựng lại giữa không trung, móng tay cào vào lòng bàn tay để kìm nén sự bất an trong lòng.
Tô Tịch Nhan run rẩy, lắp bắp: "Dịch...". Nhưng lời nói còn chưa kịp thành tiếng đã bị Dương Dịch Hoài cắt ngang.
Ánh mắt anh sắc lạnh, gương mặt tối sầm lại, gắn giọng nói:
"Nhưng hiện tại tôi thấy bản mặt cô rất đáng ghét...
Dứt lời, Dương Dịch Hoài không quan tâm Tô Tịch Nhan lại muốn phân trần điều gì, dứt khoát bước ngang qua cô ta, đuổi theo Trình Túc Vũ. Giờ anh không muốn nghe người phụ nữ này nói dù chỉ là một chữ... Cảm thấy bẩn lỗ
tai.
Vừa bước ra khỏi nhà hàng, Dương Dịch Hoài đã thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-khong-dong-long/3701246/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.